Chương 6: Tình cảm chân thành
“Nàng ta đang diễn kịch, chẳng qua là vì muốn lừa gạt ngài buông lỏng phòng bị, sao ngài lại nhìn không ra?”
Thuộc hạ thấp giọng nói, chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.
Thấy ta đã ngủ say, hắn ôn nhu đắp lại góc chăn, đặt tay lên trước môi ý bảo thuộc hạ nhỏ giọng một chút.
Hắn chậm rãi đi tới chính sảnh, trên bàn đang bày một đống tấu chương.
“Vậy nàng sao không lừa gạt những người khác mà chỉ lừa gạt ta, chứng tỏ ít nhất đối với nàng mà nói ta là duy nhất.”
Thuộc hạ nghe xong muốn hộc máu.
Thừa tướng nhà hắn có năng lực chinh phục thế giới, tại sao lại có một bộ não yêu đương điên cuồng như vậy?
“Phần thế lực còn lại của đại tướng quân nên xử lý như thế nào.” Hắn nhìn vào bản đồ vương triều trước mặt.
Trước mắt là lang tử bốn phương như hổ rình mồi nhìn chằm chằm vào vương vị.
Bệ hạ không muốn tin vào tình yêu của người khác là chuyện bình thường.
Chỉ cần hắn có thể giúp bệ hạ dẹp loạn, bệ hạ nhất định có thể buông bỏ phòng bị và chân thành tiếp nhận hắn.
Bố trí quân sự và phân tích chính trị một cách kĩ lưỡng hẳn sẽ không thể kết thúc trước bình minh ngày mai.
Hắn ngẩng đầu lên đắm mình trong ánh mặt trời.
“Bệ hạ thích ta nhất ở việc nấu được mì, chúng ta đi ngự thiện phòng, lát nữa bệ hạ tỉnh là có thể ăn được.”
Ngay khi cánh cửa đóng lại, ta lập tức mở mắt ra.
Một đêm không ngủ nhìn những hướng đi chiến lược trên bản đồ mà chấn động.
Nếu dựa theo chiến thuật này, đợi sau khi hắn thu dọn được toàn cục, ta chỉ cần tùy tiện tìm cớ đầu độc chết hắn liền có thể nắm vững giang sơn.
Nhưng hắn đối với ta quả thật là móc tim móc phổi, ta lợi dụng hắn như thế thật sự cảm thấy cắn rứt lương tâm.
Cảm giác áy náy khiến cho ta vỗ mạnh vào mặt mình hai cái.
“Bệ hạ, tại sao người lại tự đánh mình.” Tiểu thái giám bị tiếng động đánh thức.
“Tối hôm qua ta ngủ không ngon, đánh mình hai cái cho tỉnh táo.”
“Chuyện này không cần người phải tự mình động thủ, để nô tài giúp người.”
Tiểu thái giám vừa vươn tay, liền bị ta liếc một cái, dọa cho không dám nhúc nhích.