Có Không Giữ, Mất Ăn Vạ

Chương 7



Chương 7:

Tôi sẽ ở bên Kiều Nhạn Thạch, may mà gặp anh ấy.

Từ sau lần uống rượu bị đau dạ dày, hắn tới gặp tôi, tôi dần dần vì muốn gặp hắn, mà dùng không ít thủ đoạn một khóc hai làm loạn ba thắt cổ, càng về sau, khi tôi xảy ra chuyện, thậm chí hắn cũng không thèm xuất hiện.

Có lần, tôi bị tan nạn giao thông, tông vào đuôi xe người khác, không nghiêm trọng lắm, người cũng không bị thương.

Nhưng đối phương không chịu bỏ qua, không cho tôi đi.

Trong lúc chờ cảnh sát giao thông tới, tôi đã gọi điện cho Giang Tiên Anh.

Lúc đó đúng lúc Lâm Nhất Uyển bị viêm dạ dày phải nằm viện, hắn đang chăm sóc tận tình.

Tôi chỉ mới nói tôi bị tai nạn giao thông, còn chưa kịp nói chuyện khác, đã bị hắn châm biếm.

Nói tôi lại muốn dùng thủ đoạn một khóc hai nháo ba thắt cổ, bây giờ Lâm Nhất Uyển bị bệnh cần hắn chăm sóc, tôi có thể gọi điện thoại cho hắn, chứng tỏ không có tai nạn giao thông gì đó hoặc là không nghiêm trọng.

Cuộc gọi bị cắt đứt một cách vô tình, đối phương thấy tôi không có ai tới, càng táo tợn hơn, lúc muốn động tay với tôi, Kiều Nhạn Thạch lái xe đi ngang qua.

Hắn nắm lấy tay của đối phương, đánh đối phương một trận, còn bị lôi đến đồn cảnh sát.

Cuối cùng cũng giải quyết xong, đối phương không truy cứu nữa.

Tôi nhận ra hắn, hắn với Giang Tiên Anh có quen nhau, chẳng qua là không thân nhau mấy, nhưng hai nhà Giang Kiều mấy đời thân nhau, cũng coi như là anh em.

Hắn không nhận ra tôi.

Có lẽ là sau đợt ốm kia, tôi gầy đi rất nhiều, trông người không có sức sống, giống như tôi với tiểu thư Tống Thư Ý của nhà họ Tống là hai người hoàn toàn khác nhau.

Hắn muốn thêm Wechat của tôi, nói hắn vì thay tôi ra mặt, suýt chút nữa vào tù, tôi phải mời hắn ăn cơm.

Sau đó, số lần hắn hẹn tôi càng nhiều, tôi cũng ngại cảm giác một mình chuẩn bị phòng cưới, đồng ý đi ăn với hắn.

Mỗi lần gặp hắn, hắn dùng mọi cách để dỗ tôi vui vẻ.

Vốn là muốn hẹn hắn nói rõ ràng, để sau này hắn đừng tới tìm tôi nữa.

Nhưng hôm đó, tôi nhận được tấm ảnh của Lâm Nhất Uyển.

Là ảnh giường chiếu của cô ta với Giang Tiên Anh, cô ta dựa vào trong lòng hắn, vẻ mặt nũng nịu, còn Giang Tiên Anh vẻ mặt thỏa mãn, ngủ rất ngon.

Cô ta gửi cho tôi một đoạn tin nhắn:

“Tống Thư Ý, anh ấy nói khi trên giường cô giống như một con cá chết, chẳng có chút thú vị nào. Ở chỗ của tôi, cuối cùng anh ấy cũng tìm được niềm vui của đàn ông. Nếu không phải hai nhà có liên quan nhiều thứ, không thể từ hôn, anh ấy đã sớm đá cô rồi. Cô là cái đồ vô liêm sỉ, luôn bám lấy anh ấy, thức thời thì hủy hôn sớm đi.”

Lần đấy, tôi thật sự vì hắn chảy giọt nước mắt cuối cùng.

Tôi nhìn gương rất lâu.

Tôi thấy mặt mình tê dại, không có bất kỳ biểu cảm hoang mang nào, khóe mắt khô hốc, tim dường như không còn cảm giác.

Tôi biết mình đã chết tâm rồi, thật sự không còn cảm giác gì rồi.

Kiều Nhạn Thạch lại hẹn tôi ra ngoài, tôi nói với hắn: “Lẽ nào cậu không nhận ra tôi là ai sao?”

Mặt hắn có chút mờ mịt, tôi nói mình là Tống Thư Ý.

Hắn suy nghĩ một hồi, mới nhớ ra, đầu tiên là cười một cái rồi nói: “Giang Tiên Anh, đúng là không có mắt, lại tìm cô gái kia, vừa nhìn đã biết phẫu thuật thẩm mỹ, sao có thể xinh đẹp rung động lòng người như chị được?”

“Biết tôi là ai rồi thì đừng tới tìm tôi nữa.”

Tôi đứng dậy muốn rời đi, nhưng hắn kéo tôi lại, giam tôi trên tường.

“Chị à, hắn ta đã đối xử như vậy với chị, chị cũng không cần phải ở bên cạnh hắn làm gì. Hai người còn có thể kết hôn sao?”

“Sẽ không.”

“Vậy thì cho tôi một cơ hội đi.” Trong mắt hắn đều là khẩn cầu. “Cho dù để tôi làm công cụ cho chị trả thù khiến hắn ghen cũng được.”

Tôi không làm như vậy, sẽ không ấu trĩ như vậy, cũng chẳng cần thiết phải vậy.

Sau khi đẩy hắn ra, hắn vẫn kiên nhẫn theo đuổi tôi.

Cho đến một lần ở ngoài đường vào ban đêm, tôi bị người ta cướp đồ, hắn đã cứu tôi, lại bị tên cướp đâm trúng tay. Tôi hỏi hắn làm sao lại tới, hắn nói sắp Trung thu rồi, ở nhà có làm bánh Trung thu muốn mang sang cho tôi ăn thử.

Tôi đồng ý yêu cầu xấu xa của hắn, chăm sóc hắn nửa tháng, trong lúc qua lại với nhau nhiều, không thể không thừa nhận, tôi bị hắn thu hút rồi, mới đồng ý thử ở bên cạnh hắn xem sao.

Thử một lần này, đã hơn nửa năm rồi.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.