Phá Lệ Hôn Ước: Nữ Nhi Lâm Gia Không Phải Củ Cải

Vu cáo



Chương 7: Vu cáo

Mẹ ơi! Thật là một vở kịch lớn!”

“Đúng vậy, như vậy là rõ, hành động của Lâm gia liền có thể giải thích rồi. Bằng không ta còn hoang mang, hai khuê nữ ai gả mà không phải là gả, cùng thám hoa kết thân thật là vinh quang, sao lại đem người ta đánh thành như vậy.”

“Đúng đúng đúng, đây là cứng rắn muốn bắt Bùi công tử đổ vỏ, nam nhân của Lâm Nhị kia là ai?”

Mọi người bàn luận sôi nổi, Lâm Uyển tức giận đến nổi cả gân xanh, nàng hét một tiếng, nhào tới chỗ Bùi Thiệu.

“Ngươi nói dối, ta xé miệng ngươi!”

“Ngươi, đồ chó này, vong ân phụ nghĩa, còn dám bôi xấu Thanh nhi, ta đánh chết ngươi!”

Phụ thân cũng vọt tới, bộ khoái hai bên lập tức chen chúc mà lên, bảo vệ Bùi Thiệu ở chính giữa.

Bùi Thiệu vẻ mặt bi phẫn.

“Lâm gia ngươi thế lớn, trước mặt nhiều người như vậy, còn muốn gi.ế.t. người di.ệt k.h.ẩu sao?”

Bùi Thiệu diễn xuất chân thật, nếu không phải ta sau khi sống lại còn có ký ức của nguyên chủ, chính ta cũng thiếu chút nữa tin.

Chờ khi phản ứng kịp, ta cũng không khỏi khâm phục hắn.

Không hổ là Thám Hoa Lang, chiêu đảo khách thành chủ, đổi trắng thay đen này, dùng thật khéo.

Người Lâm gia hành xử, ta chưa nhìn thấu, tạm thời bỏ qua một bên, nhưng Bùi Thiệu này, rõ ràng là vì tiền đồ của mình, muốn đẩy ta vào chỗ chết.

Máu hơn thua nổi lên, ta mà không đấu lại thì thật uổng phí công sức cung đấu mấy năm kia.

Sắc mặt ta thoáng chốc trở nên trắng bệch, trong mắt tràn đầy kinh ngạc, mờ mịt, không thể tin, môi ta hơi run rẩy, một hồi lâu, mới mang theo tiếng khóc nức nở mà chất vấn:

“Bùi lang, lời huynh nói, ta như thế nào một chữ cũng nghe không hiểu.”

“Bùi lang, huynh… ta không sao, mọi sự đều lấy tiền đồ của huynh làm trọng, nếu huynh có nỗi khổ tâm, nhất định phải làm vậy mới có thể thoát thân, ta không trách huynh. Huynh biết đấy, mặc kệ huynh đối với ta như thế nào, ta đều cam tâm tình nguyện.”

Ta vừa nói, vừa si tình nhìn Bùi Thiệu, nước mắt giống như trân châu đứt dây mà không ngừng rơi xuống.

Quần chúng ăn dưa cũng nhao nhao cảm thán.

“Việc này ta xem như đã hiểu, Lâm nhị cô nương ở huyện chúng ta xưa nay thanh danh rất tốt, ta thấy nàng không phải người sẽ làm ra loại chuyện này.”

“Đúng vậy, ngươi xem bộ dạng này của nàng, giống như là có thể diễn ra sao? Muốn xem vẫn là xem Thám Hoa Lang kia có vấn đề.”

Mắt thấy dư luận lại đổi hướng gió về phía ta, trong đám người bỗng nhiên vang lên một tiếng quát lớn: “Hoành Tảo Thiên Quân!”

Phụ thân bỗng nhiên đoạt lấy gậy trong tay nha dịch, ngồi xổm xuống, lấy mình làm tâm điểm, vung gậy quét một vòng.

Một vòng người liên tiếp ngã xuống, bao gồm cả Bùi Thiệu.

Thừa cơ hội này, Lâm Uyển tại chỗ bắn lên, từ không trung tung người về phía Bùi Thiệu, giẫm trên lưng hắn.

Nàng đánh một lần tám quyền, vừa đánh vừa hô:
“Cho ngươi ức hiếp muội muội này, cho ngươi nói xấu muội muội này, đi ch.ế.t đi!”

Hai người phối hợp thành thạo, không khó nhìn ra chiêu này đã được dùng vô số lần.

Ta sững sờ, hoàn toàn quên mất phải làm gì tiếp theo.

Trần huyện lệnh bên cạnh giận tím mặt.

“Dừng tay! Lâm Nghiệp Thành, ngươi nhiễu loạn công đường, to gan, to gan!”

Dân chúng cũng bất mãn.

“Đúng vậy, Lâm gia đụng cái là hạ cẳng chân hạ cẳng tay!”

“Đúng vậy, đây là muốn ngăn Bùi công tử mở miệng, sợ hắn nói ra càng nhiều chuyện xấu đi!”

“Vậy Lâm Nhị hẳn là tám chín phần có vấn đề, Lâm gia cũng quá càn rỡ rồi!”

Con người từ trước đến nay đều đồng tình với kẻ yếu, ta vừa khóc, mọi người thấy hình tượng ta nhu nhược, liền nghiêng về tin ta, hiện tại Bùi Thiệu bị đánh, đối tượng đồng tình đổi thành hắn, hướng gió dư luận lại toàn bộ thay đổi. Vở kịch vừa rồi của ta, xem như diễn không công rồi.

Trần huyện lệnh ở bên cạnh tức giận giậm chân, phụ thân cùng Lâm Uyển hai người, một người đại chiến nha dịch, một người nhân cơ hội đánh Bùi Thiệu, dân chúng ở bên cạnh quát tháo không ngừng, huyện nha loạn như cào cào.

Náo loạn hồi lâu, Trần huyện lệnh gọi người đem dân chúng đuổi đi, sau đó lại phái người đi bắc doanh mời cấp trên của phụ thân tới, cục diện này mới coi như ổn định lại.

Hôm nay tới, là chỉ huy sứ Vệ Sóc của đại doanh kinh bắc.

Vệ Sóc mới hơn hai mươi tuổi, một thân nhung giáp, mày kiếm mắt sáng, khí thế bức người. Hắn là võ tướng đứng hàng tam phẩm, phụ thân là Quốc công nhất phẩm, mẫu thân lại là cháu gái Thái hậu, cả nhà cao quý.

Phụ thân vừa nhìn thấy hắn, trong khoảnh khắc liền thành thật, hành lễ xong thì ngoan như cún cúi đầu đứng ở một bên.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.