Bạn Trai Không Thuộc Về Tôi

Chương 2



Chương 2:

4.

Nhờ biện pháp sơ cứu tốt của Tang Ninh, cuối cùng anh cũng thành công được cứu trở về.

Bố mẹ Tạ Thầm rất cảm kích Tang Ninh, sau khi biết hoàn cảnh đáng thương của cô ta, thậm chí còn chuẩn bị nhận cô ta làm con nuôi.

Tang Ninh sợ hãi từ chối: “Chú dì quá lời rồi, Tạ Thầm trước đây đã từng cứu cháu, giúp đỡ anh ấy là việc cháu nên làm.”

Mẹ Tạ Thầm có chút ngạc nhiên: “Hoá ra Tạ Thầm đã từng cứu cháu, hai đứa thật là có duyên.”

Có duyên?

Nghe những lời này khiến tôi cảm thấy vô cùng tuyệt vọng và khó chịu, nhìn về phía Tang Ninh, trong lòng không khỏi dâng lên vài phần ác ý.

Rõ ràng người từ nhỏ đã cùng Tạ Thầm lớn lên là tôi, tại sao Tang Ninh có thể dễ dàng c u ớ p đi tất cả chỉ vì cô ta là nữ chính?

Cuối cùng tôi đã hiểu, tại sao trong sách tôi lại trở thành kẻ xấu xa.

Sẽ không có ai không buồn khi tình yêu và người đặc biệt của mình bị cướp đi mất.

Nhưng tôi không muốn có kết cục như trong sách, cũng không muốn làm Tang Ninh khó xử như sách viết.

Làm cho Tạ Thầm từ từ chán ghét tôi.

Vì vậy, tôi quyết định buông tay, nếu tình yêu mất đi, tôi có thể tìm lại, nhưng cuộc đời mất đi thì chẳng còn gì cả.

Để chia tay một cách suôn sẻ và khiến Tạ Thầm cảm thấy áy náy với tôi.

Tôi đã thiết kế ra một màn lừa dối rồi bắt gian.

Sau khi biết Tạ Thầm đi công tác ở Hải Thành, bị người khác bí mật hạ thuốc rồi vô tình phát sinh quan hệ với Tang Ninh.

Tôi đã hạ thủ vi cường.

Trước đó, tôi hẹn bạn thân, nói rằng mình muốn đến Hải Thành.

Nhưng lại đến sớm hơn, đưa Tạ Thầm bị hạ thuốc đi trước khi Tang Ninh kịp làm gì.

5.

Tôi trói Tạ Thầm thần trí không rõ ràng, sắc mặt ửng đỏ vào giường.

Để phòng ngừa anh tỉnh dậy giữa chừng, tôi dùng cà vạt bịt kín mắt anh.

Làm xong việc này, tôi căng thẳng đến mức tim muốn vọt ra bên ngoài.

Dù sao, tôi cũng chưa từng làm chuyện xấu như vậy, nhưng hôm nay tôi không thể không ra tay.

Tôi cưỡi lên người anh, cởi cúc áo sơ mi của anh.

Dọc theo cơ ngực, tôi vuốt ve cơ bụng săn chắc và đẹp đẽ của anh.

Ngực Tạ Thầm phập phồng kịch liệt, cơ thể vốn bị hạ thuốc trải qua trêu chọc của tôi càng đốt cháy dữ dội hơn.

Tạ Thầm thở gấp: “Nhan Nhan, cục cưng.”

Mặt tôi nóng bừng, nhưng nghĩ tới cảnh tượng nếu hôm nay người đến là Tang Ninh, anh cũng sẽ rơi vào trạng thái dục vọng như thế này.

Tôi không nhịn được dùng sức nhéo vào cơ bụng anh cho hả giận, khiến anh càng thở gấp hơn.

Tôi tức giận vỗ vào ngực anh một cái: “Không biết xấu hổ, nhéo một cái thôi anh đã hưng phấn.”

Sau đó, lại càng không khách khí để lại vết cắn khắp nơi ở trên ngực và cổ anh.

Thấy anh không kiên nhẫn bắt đầu giãy giụa muốn cởi tr.ói tay, không còn cách nào khác tôi đành hành động nhanh hơn.

Nhưng tiếp theo, những gì lọt vào tầm mắt khiến tôi sợ hãi nuốt nước miếng.

Ý nghĩ muốn rút lui.

Nhưng khi anh nâng eo tôi lên, suy nghĩ lại bị thay thế bởi sự tức giận.

“Biết em là ai không? Mà gấp gáp như vậy?”

Tôi quyết tâm bắt nạt anh, nhưng lại làm mình khó chịu đến rơi nước mắt, muốn bỏ chạy cũng đã muộn.

Mà anh lại gọi tên tôi hết lần này đến lần khác, tất cả đều theo bản năng.

Sau khi “ăn chút thịt” tôi suýt chút nữa không xuống được giường.

Sau khi lau người sạch sẽ, tôi nhanh chóng đến sân bay gặp bạn thân.

Đợi đến khi thời gian không sai biệt lắm, thuốc sắp hết tác dụng, tôi đưa cô ấy đi chứng kiến cảnh bắt gian.

Dù bên người Tạ Thầm có phụ nữ hay không nhưng dấu vết ở trên người anh cũng không thể giải thích rõ ràng.

Lời bịa đặt lừa dối đến từ hư vô này sẽ khiến Tạ Thầm hết đường chối cãi, cũng không có cách nào chứng minh.

Mọi chuyện diễn ra đúng như những gì tôi dự đoán.

Anh trở thành tra nam, còn tôi thì trở thành mối tình đầu bị phản bội


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.