Thái Tử Gia Khiếm Thính

Chương 6



Chương 6:

 

Phòng tối om, rèm cửa màu đen kéo kín, tôi không thấy Trần Kỳ Hạ đâu. Tôi bước vào và gọi tên hắn.

 

Tiếng ồn bên ngoài cửa như bị tắt đi. Xung quanh chỉ còn lại những chiếc ghế đổ và mảnh thủy tinh vỡ.

 

Cho đến khi…

 

Tôi vấp phải một vật gì đó trên sàn.

 

Một tiếng quát lớn vang lên từ phía sau: “Đừng động vào!”

 

Tôi thấy Trần Kỳ Hạ từ góc phòng bò ra, nhặt chiếc hộp lên như bảo bối và ôm vào lòng, lẩm bẩm: “Đây là Du Tinh tặng cho tôi, nếu giẫm hỏng, sẽ không còn nữa.”

 

Lúc đó tôi mới hiểu.

 

Khi người ta đau khổ vì ai đó, lưỡi cũng sẽ tê dại, không thể thốt lên lời.

 

Tôi không giỏi trong việc xây dựng mối quan hệ thân thiết với mọi người.

 

So với không am hiểu, chính xác hơn là trốn tránh.

 

Đến nỗi người bạn học của tôi hỏi tôi: “Thời Tiện, cậu không phải là tình yêu đơn phương chứ?”

 

“Đó là cái gì?”

 

Cô ấy giải thích: “Chính là tôi có thể thích cậu, nhưng cậu ngàn vạn lần đừng thích tôi, cậu thích tôi, tôi liền trốn.”

 

Tay cầm ly nước của tôi run lên: “… Có phải không?”

 

“Vậy tại sao mỗi lần cậu theo đuổi người khác, chờ người khác thật sự thổ lộ với cậu, cậu liền nghĩ cách né tránh?” Cô ấy thay đổi tư thế thoải mái, tiếp tục nói “Lúc đầu mình cho rằng cậu chỉ là đang thử lòng,

 

nhưng sau đó mình phát hiện hình như cậu đối với bạn bè cũng như vậy.”

 

“Ngay khi chúng mình ôm cậu hoặc nắm tay cậu, cậu sẽ bỏ rơi chúng mình.”

 

“Chúng ta quen biết nhau đã bảy năm rồi.”

 

Tôi nở nụ cười, tránh né đề tài này: “Không có, chỉ là trời quá nóng, mình dễ đổ mồ hôi.”

 

Rồi sau đó, đêm đó tôi nằm ở trên giường nghĩ tới.

 

Tôi dường như không thể chân thành, nhiệt tình yêu một người. Bởi vì từ nhỏ cha mẹ đã dạy tôi rằng tình yêu và ham muốn là hai thứ khác nhau.

 

Cha mẹ tôi là hôn nhân thương mại. Sự ra đời của tôi đối với họ giống như là hoàn thành một nhiệm vụ hợp tác kinh doanh. Nhưng khi còn bé tôi lại không biết. Thậm chí trong giới họ còn là cặp vợ chồng ân ái nổi tiếng.

 

Họ chưa từng lạnh nhạt hay bỏ rơi tôi. Vì thế tôi cũng hỏi qua những vấn đề ngu ngốc kia, tôi nói: “Mẹ, trong sách nói, mỗi một đứa bé đều là kết tinh tình yêu của cha mẹ, con cũng vậy sao?”

 

Mẹ ôm tôi vỗ lưng tôi: “Con yêu, không phải đứa trẻ nào cũng vậy. Gia đình cũng giống như là hàng hóa, có tốt cũng có xấu, nhưng cha mẹ sẽ cố gắng cung cấp cho con những điều kiện tốt nhất có thể.”

 

Tôi cái hiểu cái không hiểu.

 

Cho đến năm thi tốt nghiệp trung học xong, họ ly hôn. Rất bình tĩnh, không có bất kỳ dấu hiệu nào.

 

Ngày hôm sau cha tôi mang theo người phụ nữ mới về nhà, ngày thứ ba lại là một khuôn mặt tôi đã thấy.

 

Tôi không chấp nhận được sự thật này, vì vậy đi tìm mẹ tôi.

 

Nhưng tôi ở trên giường bà ấy phát hiện một tiểu tử tóc vàng quần áo rách rưới.

 

Mẹ tôi dẫn tôi ra khỏi phòng, sau đó cảnh cáo người đàn ông tóc vàng, bảo hắn ta mau cút đi.

 

“Nếu như mẹ yêu cha con, mẹ hiện tại sẽ biến thành một người phụ nữ đau khổ, hoặc là biến thành thời khắc muốn đem ông ta cùng đám phụ nữ bên ngoài kia giết chết.” Mẹ tôi nói: “Nhưng là Tiểu Tiện, ngay từ đầu mẹ đã không yêu ông ta.”

 

“Mẹ yêu con, nhưng mẹ không yêu ông ta.”

 

Tôi muốn phản bác: “Nhưng mà, mẹ…”

 

“Con còn nhỏ, không hiểu là bình thường, các con ở tuổi này sẽ cho rằng nguyên nhân ban đầu kết hôn là vì thích, bởi vì tình yêu lãng mạn lại hoang đường kia.” Mẹ tôi ngắt lời tôi, trần thuật: “Nhưng nào có chuyện tốt như vậy chứ?”

 

Mẹ tôi đứng dậy vỗ vỗ đầu tôi, có vẻ như là đang cảm thán chính mình, lại có vẻ như là đang chúc phúc cho tôi:

 

“Đời người còn dài, từ từ hiểu đi, bảo bối à.”

 

“Dù sao con chỉ cần nhớ kỹ, tình cảm nam nữ, sai thì sai, không có gì ghê gớm, cha mẹ mãi mãi đều sẽ ở đây.”

 

Trái tim tôi chưa bao giờ mở lòng với ai.

 

Tôi nhìn những người đàn ông theo đuổi mình, thường xuyên nghĩ, cha mẹ tôi ân ái như vậy cũng có thể giả vờ, họ mới mấy tháng mà thôi, diễn một chút thì có gì khó khăn chứ?

 

Cho đến khi…

 

Bây giờ tôi gặp Trần Kỳ Hạ.

 

Kinh nghiệm của chúng tôi tạo ra va chạm vào thời điểm này. Tất cả chúng tôi đều đẩy nhau ra khỏi vùng thoải mái của mình. Tôi cần chấp nhận tình yêu của Trần Kỳ Hạ.

 

Trần Kỳ Hạ cần thừa nhận, hắn chưa bao giờ là một vật thay thế tồi tệ.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.