Nghe tin từ ông Trần Khải, tôi hiểu rằng thời gian không còn nhiều. Nếu để Dương Nghị chuyển hết tài sản ra nước ngoài, mọi nỗ lực của tôi sẽ trở nên vô ích. Tôi quyết định rằng đã đến lúc phải đưa sự việc này ra ánh sáng.
Ngay sau cuộc gặp, tôi liên lạc với luật sư của mình để lên kế hoạch hành động. Chúng tôi quyết định sẽ thu thập thêm một số bằng chứng cuối cùng và chuẩn bị đệ đơn tố cáo Dương Nghị. Điều này phải được thực hiện một cách nhanh chóng và kín đáo để tránh đánh động hắn ta.
Trong khi đó, tôi vẫn giữ liên lạc với Dương Nghị và Lâm Tịch, tiếp tục diễn vai người bạn gái không hề hay biết gì. Những cuộc gặp gỡ với Dương Nghị trở nên khó khăn hơn bao giờ hết, khi tôi phải kìm nén nỗi căm hận và lo lắng đang ngày càng lớn trong lòng.
Một ngày nọ, Dương Nghị bất ngờ đề nghị chúng tôi cùng đi du lịch nước ngoài. Anh ta nói rằng muốn dành thời gian bên tôi để thư giãn sau những tháng ngày làm việc căng thẳng. Nhưng tôi biết, đây chỉ là cái cớ để hắn đưa tôi rời xa những người có thể giúp đỡ tôi, và có thể là để kiểm soát tôi tốt hơn.
Tôi nhận ra rằng mình không thể từ chối mà không gây ra nghi ngờ. Vì vậy, tôi giả vờ đồng ý, nhưng ngay lập tức thông báo cho luật sư về kế hoạch của Dương Nghị. Chúng tôi quyết định rằng đây sẽ là thời điểm để hành động.
Vào ngày lên đường, tôi cố tình trì hoãn để có thêm thời gian cho luật sư của mình hoàn tất thủ tục pháp lý. Dương Nghị dường như bắt đầu sốt ruột, nhưng vẫn cố tỏ ra kiên nhẫn. Khi chúng tôi đến sân bay, tôi bất ngờ nhận được cuộc gọi từ luật sư. Ông ta thông báo rằng tất cả mọi thứ đã sẵn sàng và tôi có thể yên tâm hành động.
Tôi cố giữ bình tĩnh, bước qua cửa kiểm tra an ninh với Dương Nghị. Ngay khi chúng tôi chuẩn bị lên máy bay, cảnh sát bất ngờ xuất hiện. Họ yêu cầu Dương Nghị theo họ về đồn để làm rõ một số nghi vấn liên quan đến tài chính. Hắn ta sững sờ, nhưng không còn cách nào khác ngoài việc tuân theo.
Khi nhìn thấy Dương Nghị bị còng tay và dẫn đi, tôi cảm thấy như trút được gánh nặng ngàn cân. Kế hoạch của tôi đã thành công, và cuối cùng, kẻ phản bội đã phải trả giá.
Nhưng tôi biết rằng mọi chuyện chưa kết thúc ở đây. Tôi vẫn còn phải đối mặt với Lâm Tịch và những kẻ đứng sau âm mưu này. Nhưng ít nhất, tôi đã vượt qua được một chặng đường đầy gian nan, và tôi sẽ tiếp tục chiến đấu để bảo vệ bản thân và những gì thuộc về mình.
Sau khi Dương Nghị bị bắt, cuộc sống của tôi dần trở lại bình thường, nhưng tôi biết rằng vẫn còn nhiều thách thức phía trước. Lâm Tịch chưa lộ diện, và tôi không chắc cô ấy sẽ làm gì tiếp theo. Điều duy nhất tôi có thể làm là chuẩn bị cho mọi tình huống.
Trong những ngày tiếp theo, tôi dành thời gian để củng cố lại công ty và bảo vệ tài sản của mình. Luật sư của tôi đã giúp tôi tiến hành các thủ tục pháp lý cần thiết để đảm bảo rằng Dương Nghị không còn cơ hội tiếp cận tài sản của tôi nữa. Tôi cũng bắt đầu tuyển thêm nhân viên và mở rộng hoạt động kinh doanh, quyết tâm xây dựng lại từ đầu.
Tôi nghĩ rằng mọi thứ đã dần ổn định, nhưng một ngày nọ, tôi nhận được một bức thư nặc danh. Trong thư, có một tấm hình của tôi và Lâm Tịch chụp từ nhiều năm trước, khi chúng tôi còn là những người bạn thân thiết. Dòng chữ bên dưới chỉ đơn giản là: “Chúng ta còn chưa kết thúc đâu.”
Tim tôi chùng xuống khi đọc những dòng chữ đó. Rõ ràng là Lâm Tịch không có ý định buông tha cho tôi. Cô ấy có thể vẫn đang âm thầm theo dõi và chờ đợi cơ hội để tấn công. Tôi không thể lơ là, không thể để mình rơi vào tình huống nguy hiểm một lần nữa.
Ngay sau đó, tôi quyết định thuê một đội bảo vệ riêng để đảm bảo an toàn cho bản thân và gia đình. Tôi cũng tăng cường bảo mật thông tin cá nhân và công ty, không để bất kỳ ai có thể xâm nhập hay gây hại. Tôi không còn là cô gái ngây thơ ngày nào nữa; bây giờ tôi đã học cách tự bảo vệ mình trong một thế giới đầy rẫy những nguy hiểm.
Dù vậy, tôi vẫn không thể ngừng nghĩ về Lâm Tịch. Cô ấy đã từng là người bạn mà tôi tin tưởng nhất, nhưng giờ đây lại trở thành kẻ thù lớn nhất. Tôi không biết điều gì đã khiến cô ấy thay đổi như vậy, nhưng tôi biết rằng mình phải chuẩn bị sẵn sàng cho mọi tình huống có thể xảy ra.
Cuối cùng, tôi nhận ra rằng cuộc sống không bao giờ cho phép chúng ta dừng lại. Ngay cả khi chúng ta tưởng rằng mình đã thoát khỏi nguy hiểm, vẫn luôn có những bóng đen rình rập phía sau. Điều quan trọng là phải luôn sẵn sàng đối mặt với chúng, dù có chuyện gì xảy ra đi nữa.
Tôi sẽ không bao giờ để ai làm tổn thương mình lần nữa. Từ bây giờ, tôi sẽ sống với sự mạnh mẽ và quyết tâm, sẵn sàng chiến đấu vì tương lai của chính mình.
-Hết-