“Vào năm Cảnh Nghi thứ 5, ngoài cung truyền đến tin ngươi ch*t.”
Hoàng Hậu nhìn ta, nói một cách nghiêm túc: “Ngươi bởi vì bất ngờ gặp lũ quét nên bị chôn vùi trong đó, thế nên ch*t. Sau khi tin ngươi ch*t truyền đến, Hoàng Thượng không ăn không ngủ 10 ngày, ai cũng không khuyên được.”
“Cho đến khi Thục phi đi khuyên Hoàng Thượng.”
Hoàng Hậu cười khổ: “Từ lúc ấy trở đi, Thục phi liền trở thành người trong tim của Hoàng Thượng, bất cứ thứ gì mà nàng ta muốn, Hoàng Thượng sẽ không chút do dự cho đi, kể cả vị trí hoàng hậu của ta.”
“Giai Nghi, lúc ngươi còn sống, Hoàng Thượng sẽ không điên, nhưng nếu ngươi ch*t rồi thì sao? Người ch*t đã khuất, hắn cũng chỉ có thể tóm lấy người ở trước mắt, thay vì nói là Thục phi, chẳng bằng nói là đang đền bù cho ngươi. Như vậy cũng có thể hiểu được.”
Ta không ngờ rằng ta của kiếp trước sẽ có kết cục như vậy.
Nhưng sau một lúc ngơ ngác, ta lắc đầu.
“Sẽ không, nương nương, Hoàng Thượng không phải là người như vậy, hắn sẽ không làm như vậy. Nếu người không tin, vậy chuyện hôm nay phải giải thích như thế nào?” Ta nói.
Hoàng Hậu sửng sốt.
Quý phi thấy thế vội mở miệng: “Ta tuy không hiểu biết Hoàng Thượng lắm, nhưng ta cũng cảm thấy có vấn đề.”
Hoàng Hậu nhìn về phía Quý phi.
Quý phi vội nói: “Hoàng Hậu nương nương, người xem, Hoàng Thượng hôm nay còn muốn ra tay với Giai Nghi. Nếu đúng thật là Hoàng Thượng trong trí nhớ của người, à không đúng, cho dù là Hoàng Thượng lúc bình thường cũng không có khả năng làm như vậy, với lại người xem coi hắn đối với Thục phi…”
Nói đến đây, Quý phi sửng sốt một chút, nhìn về phía ta: “Hoàng Thượng đối xử với Thục phi dường như cũng chẳng biết như thế nào? Hơn nữa, Giai Nghi ngươi vừa nãy sao đột nhiên kích động như vậy?”
Hoàng Hậu cũng nghĩ đến gì đó: “Vòng tay kia?”
“Vòng tay kia rất quan trọng với hắn, là vật sẽ không bao giờ rời khỏi người.” Ta đáp.
Quý phi vỗ bàn: “Vậy đúng rồi, chuyện Hoàng Thượng tặng vòng tay cho Thục phi rất kỳ quái, mà những gì Hoàng Hậu nương nương kiếp trước nhìn thấy cũng là Hoàng Thượng đột nhiên yêu Thục phi. Hiện tại xem ra căn bản không phải vấn đề thế thân gì đó mà chính là Thục phi động tay với Hoàng Thượng.”
Hoàng Hậu hiển nhiên có chút bị thuyết phục.
“Nhưng Thục phi có thể làm cái gì?” Hoàng Hậu hỏi.
“Thục phi không có năng lực đó, sau lưng nàng ta có người, cho nên, nương nương, ta cần được biết kiếp trước sau đó rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.”
Hoàng Hậu thấy thế, nặng nề nhìn ta, lúc này đây, nàng ấy không còn giấu diếm nữa.