Khởi Nghiệp Bằng 2 Chiếc Tất

Chương 10



Chương 10:

Ba năm sau, tôi về nước.

Cố Tư Niên và tôi gặp nhau ở một bữa tiệc rượu.

Hắn ngơ ngác nhìn tôi, ly rượu trong tay rơi xuống đất, ánh mắt nóng rực điên cuồng, lao tới nắm lấy cánh tay tôi.

“Nhan Nghiên.”

“Là em sao?”

Tôi vỗ nhẹ người bên cạnh và giới thiệu cậu với Cố Tư Niên.

“Đây là người đàn ông trước kia, chồng cũ của tôi.”

“Xin chào tiền bối, xin chào tiền bối.”

Cún con bên cạnh tôi lịch sự bắt tay Cố Tư Niên.

“Xin hãy chỉ giáo nhiều hơn. Sau này tôi vẫn còn phải học hỏi nhiều điều từ anh.”

“Ồ.”

Tôi xua tay, lắc đầu.

“Cậu đừng học hắn, kỹ năng của hắn ấy hả, cũng chỉ vậy thôi, đừng có cái tốt không học đi học cái xấu.”

Cố Tư Niên đứng đó nắm đấm nắm chặt, sắc mặt lúc trắng lúc xanh, dường như không dám tin vào mắt mình. Môi hắn run run và hắn nhìn tôi với ánh mắt gần như cầu xin.

“Nhan Nghiên, em đang làm gì vậy?”

“Em đang cố gắng trả thù tôi thôi phải không?”

“Chuyện xảy ra năm đó đều là hiểu lầm và tất cả là lỗi của tôi.”

Trong ba năm qua, Cố Tư Niên điên cuồng tìm kiếm tôi khắp nơi, điều tra về việc năm đó Nhan thị phá sản. Hóa ra tất cả bằng chứng khiến hắn cho rằng tôi cố tình tiếp cận hắn đều là do Lâm Vũ Nhu làm giả. Chuyện bố tôi bị tái phát bệnh tim và cần phải phẫu thuật nhưng hắn cũng không biết gì về điều đó.

Cố Tư Niên rất tức giận và điên cuồng trả thù Lâm Vũ Nhu, trong những năm gần đây, Lâm thị bị nhà họ Cố chèn ép đã đứng trên bờ vực phá sản.

Đáng tiếc hắn cũng không hề biết, tất cả những việc này đều là do Lâm Trạch Ngôn thuận thế làm theo.

Lâm Trạch Ngôn và Lâm Vũ Nhu là anh em cùng cha khác mẹ, anh ấy luôn không có cách thoát khỏi sự kiểm soát của hội đồng quản trị. Lâm Trạch Ngôn đã nhân cơ hội này chuyển phần lớn tài sản của mình ra nước ngoài, để lại một mớ hỗn độn cho nhà họ Lâm. Mâu thuẫn nội bộ trong gia đình họ Lâm phức tạp hơn tôi tưởng tượng.

Khi tôi rời khỏi tiệc rượu, Cố Tư Niên đã đuổi theo tôi.

“Xin lỗi, Nhan Nghiên, tôi yêu em, chỉ là tôi không dám thừa nhận.”

“Tôi dùng Lâm Vũ Nhu để kích thích em. Tôi muốn thấy em ghen và phát điên vì tôi. Nhan Nghiên, tôi luôn yêu em, nhưng tôi đã dùng sai cách. Em có thể cho tôi thêm một cơ hội khác không?”

Tôi không nhịn được mà nhờ ai đó kéo cửa sổ lên.

“Cố Tư Niên, tôi thực sự không có hứng thú với anh, anh có thể đừng làm phiền tôi được không? Anh không thấy rẻ mạt à?”

Cố Tư Niên chặn xe không cho tôi đi, tôi nảy ra ý tưởng, dùng đèn pha chiếu vào hắn, nhoài người ra ngoài cửa sổ hét lên:

“Có ai giả người bị đụng giống anh không, nhân viên bảo vệ, nhân viên bảo vệ mau tới đây.”

Nhân viên bảo vệ kéo Cố Tư Niên đi, còn tôi nghênh ngang lái xe đi mất.

Rất lâu sau, Cố Tư Niên nhận ra rằng từ trái nghĩa của yêu không phải là ghét mà là thờ ơ.

Cố Tư Niên có thể rất quan trọng với Nhan Nghiên, nhưng với tôi thì hắn không khác gì một người xa lạ.

Sự bình tĩnh trong mắt tôi khiến hắn hoàn toàn tuyệt vọng.

Khi Lâm Vũ Nhu nhìn thấy Cố Tư Niên quanh quẩn bên tôi, cô ta điên lên vì ghen, cuối cùng cho đến một ngày, cô ta mất lý trí và dùng dao đâm Cố Tư Niên.

Hai gia đình đã âm thầm hòa giải, Lâm Trạch Ngôn đưa Lâm Vũ Nhu ra nước ngoài.

Cố Tư Niên nằm trên giường bệnh rất lâu, tôi tới thăm hắn.

Trong mắt Cố Tư Niên ánh lên tia hy vọng.

Hắn cố gắng ngồi dậy, mắt dán chặt vào tôi.

“Nhan Nghiên.”

Tôi lấy ra một tập tài liệu đưa cho hắn ký.

“Lúc tôi mất tích là anh đã gạch bỏ hộ khẩu của tôi. Bây giờ tôi muốn khôi phục lại thì anh phải ký vào.”

Cố Tư Niên sẵn sàng đồng ý.

Sau khi ký xong, Cố Tư Niên đột nhiên cảm thấy tốt hơn rất nhiều. Hắn ngồi ở đầu giường nhìn ra ngoài cửa sổ, bên ngoài đã là tháng tư, gió nhẹ thổi qua, trong lòng hắn dường như lại dấy lên hy vọng.

“Hộ khẩu đã được khôi phục, Nhan Nghiên. Lúc đó chúng ta chưa hề ly hôn. Em vẫn là vợ tôi đúng chứ?”

Tôi gật đầu.

“Tất nhiên rồi.”

Dù sao thì bác sĩ cũng nói hắn không còn sống được bao lâu nữa.

Sau khi hắn chết, tôi sẽ thừa hưởng toàn bộ tài sản của hắn và sống một cuộc sống vô cùng hạnh phúc.

-Hết-


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.