Ma Nữ Bên Đại Boss

Mưu sát



Chương 2: Mưu sát

“Hả!” Thẩm Đường sửng sốt, hai tay che miệng: “Mặc Tần, em biết anh không thích cô ấy, nhưng cũng đừng trù ẻo cô ấy như vậy chứ!”

Vợ chưa cưới của anh ta dường như biết tôi, nhưng tôi không nhớ mình đã từng gặp cô ta chưa, ngoại trừ sau khi tôi qua đời.

“Cô ấy thật sự đã ch.ế.t!” Giọng Lệ Mặc Tần cực kỳ lạnh lùng.

“Chẳng trách hôm nay anh nói xung quanh thiếu một người phiền phức! Nhất định là anh đang nói tới cô ấy!”

Lời này nghe có vẻ kỳ quặc, có vẻ như cô ta vui mừng hơn là thông cảm trước cái ch.ế.t của tôi.

Chẳng lẽ cô ta coi tôi là tình địch của mình? Tôi cũng chỉ đoán thôi.

Lúc này Lệ Mặc Tần cau mày: “Được rồi, không nói đến cô ấy nữa, tôi muốn bắt đầu làm việc, em…”

Anh ta ngẩng đầu nhìn Thẩm Đường, Thẩm Đường cũng biết ở lại đây sẽ gặp phiền toái: “Em đi tắm trước.”

Sau khi Thẩm Đường rời đi, tôi kìm nén cơn tức giận, lao tới bàn của anh ta: “Nói rõ ràng đi!”

Anh ta ngả người ra sau, khoanh tay, nhướng mày nhìn tôi: “Nói rõ cái gì?”

Tôi đập bàn, hét lên: “Tại sao lại gọi tôi là người phiền phức, anh có biết làm trợ lý của anh mệt mỏi thế nào không, mỗi ngày hầu hạ anh suốt 24 giờ, ngay cả một ngày nghỉ cũng không có, cuối cùng còn rơi vào kết cục thảm hại như vậy. Tôi nói cho anh biết, tôi thành ma cũng sẽ không bỏ qua cho anh đâu!”

Không ngờ, anh ta lại bật cười: “Khương Yên, em có thích anh không?”

“Cái gì! Cái quái gì vậy?” Câu hỏi của anh ta làm gián đoạn hoàn toàn dòng suy nghĩ của tôi. Anh ta lại không chơi theo luật.

Lệ Mặc Tần chậm rãi đến gần tôi, nhưng tôi vẫn có thể cảm nhận được hơi thở của anh ta: “Nếu em thích anh thì cứ nói với anh, có lẽ anh sẽ cho em cơ hội này!”

“Đồ điên! Anh đã có vợ sắp cưới rồi mà còn đến khiêu khích tôi, tôi sẽ nói cho vợ sắp cưới của anh biết, đồ cặn bã!”

“Nói đi! Xem cô ấy có nghe thấy em không!” Anh ta nói với vẻ mặt chế giễu.

Lúc này tôi mới nhớ ra chủ đề, tiếp tục hỏi: “Tại sao anh nhìn thấy và nghe được giọng nói của tôi!”

“Em nói thích anh, anh sẽ nói cho em biết!”

“Nằm mơ đi!”

Nói xong tôi liền bay ra ngoài.

Tôi muốn xem Thẩm Đường bây giờ đang làm gì! Nên bay đến ngồi cạnh cô ta.

Lúc này Thẩm Đường đang ngồi trên giường gửi tin nhắn, tôi nghiêng người nhìn, cô ta đang trò chuyện với em trai.

“Chị đã vào được nhà Lệ Mặc Tần rồi, em có thể quay về. Hiện tại không ai có thể ngăn cản chị và anh ấy kết hôn.”

“Được, chị cứ thoải mái làm bà Lệ của chị đi. Một khi người phụ nữ đó ch.ế.t đi, trái tim của anh ta sẽ chỉ thuộc về chị!”

“Em trai, chúng ta không nói nữa, tối nay chị muốn nắm bắt cơ hội.”

Sau khi cúp điện thoại, tôi nhìn thấy nụ cười trên môi Thẩm Đường, hai tay cô ta nắm chặt.

Vậy là tôi không ch.ế.t đột ngột, chắc chắn là bị người ta g.iế.t!

Nhìn vào lịch sử trò chuyện giữa cô ta và em trai, chuyện này chắc có liên quan đến họ.

Chẳng trách sau khi ch.ế.t tôi lại không đến địa ngục mà lang thang ở đây, là vì không cam lòng!

Tôi muốn lao tới trước mặt Thẩm Đường và hù dọa cô ta, nhưng quả nhiên, không ai khác có thể nhìn thấy tôi.

Cho nên bây giờ Lệ Mặc Tần là người duy nhất có thể giúp tôi.

Trở lại phòng làm việc, tôi đang lơ lửng trong góc, nhưng ánh mắt lại dán chặt vào Lệ Mặc Tần.

Nhớ lại cuộc trò chuyện của họ, Lệ Mặc Tần có vẻ không hài lòng với cuộc hôn nhân này.

Tôi cũng nghe được ít nhiều, ba mẹ anh ta từ trước khi làm giàu đã cùng ba mẹ Thẩm Đường đính ước cho bọn họ từ nhỏ.

Mấy năm nay, nhà họ Lệ ngày càng lớn mạnh, trở nên giàu có nhất vùng, nhà họ Thẩm có thể coi là tầng lớp trung lưu dựa vào nhà họ Lệ.

Nghe nói Lệ Mặc Tần đã có người trong mộng, nhưng xem ra không phải Thẩm Đường.

Cụ thể lý do anh ta yêu Thẩm Đường không rõ ràng.

“Nhìn đủ chưa?” Ánh mắt anh ta tiếp tục tập trung vào màn hình máy tính.

Tôi lơ lửng ngay trước mặt, chặn tầm nhìn của Lệ Mặc Tần, anh ta cau mày nhìn tôi: “Trên mặt tôi có cái gì, hay là tôi quá đẹp trai?”

“Chúng ta giao dịch đi! Đồ tự luyến, à không, ông chủ.”

Anh ta sửng sốt: “Sao anh lại phải đồng ý với cái đồ… không phải con người như em?”

Tôi bắt đầu oán giận: “Rất có thể tôi bị vợ sắp cưới của anh và em trai cô ta hại ch.ế.t! Anh có hơn phân nửa trách nhiệm. Nếu như tôi không phải trợ lý của anh, vậy tôi sẽ không ch.ế.t. Tuổi thanh xuân tươi đẹp của tôi, ngay cả yêu đương cũng chưa kịp, đã kết thúc. Anh…”

Lời còn chưa dứt, miệng đã bị chặn lại.

Làm sao Lệ Mặc Tần có thể, sao anh ta có thể hôn tôi được!

Tôi vùng vẫy muốn thoát ra nhưng lòng bàn tay anh ta như một cái ổ khóa khiến tôi không thể cử động.

Đột nhiên, Thẩm Đường mở cửa, mặc sơ mi trắng đi vào.

Mái tóc đen dài của cô ta xõa xuống tận thắt lưng, mái tóc khô nửa chừng tỏa hương thơm.

Tôi đã có thể tự giải thoát sau khi cô ta bước vào, nhưng Lệ Mặc Tần đã giữ chặt chân tôi.

“Mặc Tần, em rót cho anh cốc nước.” Thẩm Đường đặt nước bên cạnh bàn, sau đó bắt đầu dựa vào người Lệ Mặc Tần.

Phải nói rằng dáng người của Thẩm Đường thực sự rất cong, có phong thái tao nhã một quý cô thanh lịch ha.

“Lệ Mặc Tần, xem ra người ta có chuẩn bị mà đến đó.” Tôi trốn ở một bên xem kịch vui.

Lòng bàn tay anh ta lại ấn mạnh xuống.

“Sao em vẫn chưa ngủ? Tôi đã nói rồi, tối nay tôi có việc.”

Thẩm Đường ngồi xuống: “Em không ngủ được, anh có thể chơi với em không?”

Cô ta nắm chặt tay Lệ Mặc Tần, còn thiếu chút nữa kéo đi.

Không thể ngăn cản Thẩm Đường.

Lệ Mặc Tần nhìn thời gian hiển thị trên đồng hồ máy tính: “Em về trước đi, chín giờ bốn mươi tôi qua đó.”

Thẩm Đường cũng nhìn đồng hồ, hiện tại chưa tới chín giờ rưỡi, còn hơn mười phút: “Được, vậy em ở trong phòng chờ anh.”

Sau đó cô ta chuyển ly nước về phía Lệ Mặc Tần, hài lòng rời đi.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.