Chương 1:
Khi Thẩm Dĩ An đến tìm tôi, tôi đang cuộn mình trong chăn ngủ ngon lành.
Không nói một lời, anh ấy kéo tấm rèm cửa sổ dày trong phòng tôi, sau đó kéo tôi lôi ra khỏi giường.
“Đứng dậy đi Thẩm Nhiên, nhìn xem bộ dạng của em bây giờ thế nào kìa! Chẳng phải chỉ là thất tình thôi sao? Có gì ghê gớm đâu? Dậy nhanh đi, anh đưa em ra ngoài chơi!”
Hai mắt tôi thâm quầng, lặng lẽ nhìn Thẩm Dĩ An.
Anh ấy đứng trước mặt tôi, giật mình vì quầng thâm dưới mắt tôi.
“Ôi trời, sao hai mắt của em thâm đen vậy. Đêm qua đi đào trộm mộ tổ tiên nhà người ta, xúc phạm người đã khuất nên bị người ta đánh?”
Tôi ngáp ngắn ngáp dài, giọng khàn khàn.
“Tối qua em thức chơi game suốt đêm, mới ngủ được hai tiếng thì bị anh lôi dậy. Thẩm Dĩ An, anh muốn em đột tử chết à?”
Thẩm Dĩ An trợn mắt nhìn tôi, nói: “Nếu không phải vì sợ ba mẹ nhìn thấy tin: Một nữ sinh Đại học thất tình dẫn đến trầm cảm, cuối cùng tử vong trên báo Dân sinh, em nghĩ anh muốn quan tâm đến em chắc?”
Tôi bĩu môi, không nói gì.
Thẩm Dĩ An bày ra dáng vẻ hận không thể luyện sắt thành thép. “Không phải chỉ là thất tình thôi sao? Tự nhìn lại bộ dạng sống không bằng chết của em đi kìa.”
Sau khi trách móc tôi một hồi thì bắt đầu quay sang an ủi tôi.
“Được rồi, đừng đau lòng nữa.”
“Dù sao thì em cũng là em gái của anh, điều kiện lại xuất sắc, em muốn có kiểu bạn trai nào mà không được chứ?”
“Đi, anh trai dẫn em ra ngoài chơi, đưa em đi gặp mấy tên con trai khác.”
Bị thiếu ngủ trầm trọng, tôi lắc đầu, yếu ớt ngã xuống giường, nói: “Em buồn ngủ lắm, không muốn đi đâu. Anh tự mình đi đi.”
Thẩm Dĩ An nhướn mày, hỏi lại: “Em chắc chứ? Em thật sự không muốn đi sao? Triển lãm anime đó, em không muốn đi đúng không?”
Khi nghe tới triển lãm anime, hai tai tôi giật giật.
“Hơn nữa địa điểm triển lãm anime này khá lớn, nếu bỏ lỡ dịp này phải đợi đến sang năm. Em có chắc là không muốn đi xem không?”
Tôi mím môi, lập tức đứng dậy, nói: “Đi thôi.”
Thẩm Dĩ An giữ tôi lại, ánh mắt nhìn tôi một lượt từ trên xuống dưới, nhếch môi cười. “Em có chắc là muốn mặc bộ đồ này để đi đến triển lãm với anh không?”
Nhìn bộ đồ ngủ con mèo của mình, tôi xoa xoa mặt. “Đợi em thay đồ đã.”
Tôi đến phòng thay đồ, mở tủ quần áo chuyên biệt về cosplay, đứng ngẫm nghĩ một hồi lâu, sau đó chọn bộ trang phục cosplay bản giới hạn Hoa Mộc Lan.