Chương 5:
“Chúng ta đến rồi, xuống xe thôi.” Giọng nói của Thẩm Dĩ An kéo tôi ra khỏi những hồi ức cũ.
Tôi đáp “vâng”, sau đó xuống xe, sau đó mới muộn màng nhận ra. “Thẩm Dĩ An, tại sao anh không thay đồ cosplay?”
Thẩm Dĩ An trợn mắt nhìn tôi, đáp: “Bây giờ em mới nhận ra hả? Nói thật với em luôn, lần này anh là khách mời đặc biệt cho buổi triển lãm anime hôm nay. Tụi anh đã quyết định trước về tạo hình cosplay của anh rồi, sau khi đưa em đến đây thì anh mới đi chuẩn bị.”
“Ừm.” Tôi gật đầu.
Anh xoa xoa đầu tôi. “Được rồi, anh đi đây. Hãy quên những chuyện không vui đi, hạnh phúc mới là điều quan trọng nhất.”
Tôi không chút nể mặt mà hất tay của Thẩm Dĩ An ra. “Anh đừng tuỳ tiện chạm vào tóc của em, anh đụng vào làm rối tóc giả của em rồi này. Anh có biết để chăm sóc cho bộ tóc giả này tốn nhiều thời gian của em lắm không?”
Anh ấy liếc nhìn tôi. “Anh biết, anh biết. Cùng lắm thì anh mua cho em một bộ khác, không, là mười bộ.”
Nghe Thẩm Dĩ An nói vậy, hai mắt của tôi liền sáng lên, xoa xoa cổ họng mình rồi cạ cạ cánh tay của anh, “Anh, anh là số 1.”
Anh ấy trợn mắt nhìn tôi. “Được rồi, dừng lại đi. Anh sẽ nôn hết đồ ăn tối qua mất.”
Tôi mỉm cười, cuối cùng tâm trạng của tôi cũng tốt hơn rồi.
Vì Thẩm Dĩ An còn phải thay trang phục nên chúng tôi chia tay nhau ở cổng soát vé.
Đưa tấm vé anh ấy đã đưa trước cho tôi cho nhân viên soát vé, tôi nhận lấy vòng tay rồi đi vào bên trong.
Quy mô của lần triển lãm anime này quả thực khá lớn, tổng cộng có ba tầng, mỗi khu vực đều có những chủ đề khác nhau.
Hầu hết các gian hàng ở tầng một bán phục trang, trang điểm và chụp ảnh. Tầng hai là khu triển lãm chính, một nửa tầng ba cũng là khu triển lãm, nửa còn lại là sân khấu trình diễn.
Tôi đi đến, có hai chủ đề thu hút được nhiều sự chú ý, một là rose manor, còn lại là gothic lolita.
Nhìn những cô gái trẻ trung xinh đẹp, những giọt nước mắt vì phấn khích không kiềm được mà chảy xuống khóe miệng tôi.
Có một số đại thần Lolita tôi thường thấy họ xuất hiện trên các nền tảng video ngắn.
Hu hu hu, các chị đẹp ở đây ai cũng xinh đẹp hết.
Tôi muốn được ở cùng với các chị gái xinh đẹp!
Chỉ là có một hàng dài người đang đứng đợi chụp ảnh, thế nên tôi chọn cách đi dạo vài vòng tham quan trước.
Những vị trí hàng đầu trên tầng hai cũng quy tụ nhiều cosplayer lớn, thậm chí trong số họ còn có cosplayer yêu thích của tôi.
Lần cosplay đỉnh nhất của cô ấy là nữ cải nam trang. Hôm nay cô ấy cosplay Sebastian, bộ vest phục đen lạnh lùng cấm dục đó khiến cô ấy trông đẹp trai đến mức nghẹt thở.
Tôi hào hứng chạy đến, vẫy tay chào hỏi cô ấy.
Dường như những người hâm mộ đứng gần đó nhận ra tôi, thận trọng hỏi: “Có phải ID trên app của cô là “Thẩm Nhiên ăn không tăng cân” không?”
Tôi gật đầu, thản nhiên thừa nhận. “Là tôi.”
Đối phương lập tức kích động. “Hoá ra là cô. Lâu lắm rồi mới thấy cô tham gia triển lãm anime, tôi còn tưởng cô đã rút khỏi giới luôn rồi.”
Tôi mỉm cười đáp: “Không có rút khỏi giới. Chỉ là gần đây việc học của tôi khá nhiều nên không có thời gian tham gia.”
“Ra là vậy.”
Có điều những đại thần trong giới quen biết tôi lại không tin lý do tôi nói, nhưng cũng không nói gì, chỉ chớp chớp mắt, khóe môi cong lên, nói: “Có muốn chụp ảnh chung không?”
Những người hâm mộ điên cuồng gật đầu, nhấn nút chụp ảnh hàng chục lần.
Tôi cũng lấy điện thoại ra, chụp vài tấm ảnh chung.
Chụp ảnh xong, tôi vui vẻ chào tạm biệt cô ấy, bắt đầu nhìn lại những tấm ảnh mình đã chụp.
Những chị gái ai nấy đều xinh đẹp, tôi cũng không tệ lắm, khi về chỉ cần chỉnh thêm filler nữa là xinh lung linh ngay.
Chỉ là gần đây tôi tăng thêm vài cân, khuôn mặt tôi cũng thay đổi trước khi làm tóc.
Tôi chọn ra vài tấm ảnh rồi gửi qua cho Thẩm Dĩ An, định xin vài lời khuyên từ anh ấy.
Nhìn đi nhìn lại, tôi đã có ý tưởng sơ bộ để chỉnh sửa từng tấm ảnh.
Lướt thêm vài tấm nữa, đột nhiên ảnh chụp góc nghiêng của Sở Từ bất ngờ đập vào mắt tôi.
Đó là tấm ảnh tôi chụp lén khi anh chợp mắt trong thư viện.