C5: Hồng môn yến
Lúc Giang Nhu đến, tôi đã đợi rất lâu rồi.
Cô ta đi theo phía sau Bùi Chiêu, cánh tay bị trật khớp đã khỏi hẳn, ánh mắt nhìn tôi lộ rõ sự sợ hãi.
Xem ra, cô ta đã biết Chu Phỉ c.he.t, nhưng cũng chỉ có thể ngậm bồ hòn làm ngọt.
Bùi Chiêu tập võ quanh năm, thân hình mạnh mẽ và cao lớn, dù sao hắn cũng là nam chính, cho nên hắn có một khuôn mặt cực kỳ ưa nhìn, đường nét cũng xinh đẹp.
So với Cố Cửu Ninh, thì hắn đẹp trai hơn và hơn phần nữ tính.
Nhưng có một khuôn mặt đẹp không có nghĩa là có một bộ não tốt.
Từ việc nghi ngờ cô ả xuyên không, đến việc nhiều lần lôi kéo Tống Cẩm An để thử ả, cuối cùng sau khi yêu cô ả xuyên không, lại một lòng muốn g.i.et chet người bị thay thế thân phận là Tống Cẩm An.
Bỏ qua vầng hào quang của nhân vật chính, thì nhân thiết của hắn ích kỷ và khốn nạn vô cùng, kém xa Cố Cửu Ninh thâm tình.
Bùi Chiêu có thái độ không tốt với tôi, có lẽ vì Giang Nhu đã nói bậy nói bạ sau lưng.
Bốn người ngồi xuống, Cố Cửu Ninh là người đầu tiên lên tiếng.
“Mấy ngày trước trong nhà xảy ra án mạng, có người nói kẻ trộm là tùy tùng bên cạnh Giang tiểu thư, cho nên hôm nay ta đặc biệt mời hai vị đến đây, cho ta một lời giải thích.”
Cố Cửu Ninh và Giang Nhu đã biết nhau từ nhỏ, nên y biết rõ thói quen của ả.
Trong mạch truyện, cô ả xuyên không vừa xuất hiện y đã nhận ra vấn đề, sau đó Tống Cẩm An xuất hiện, càng thêm khẳng định suy đoán của y.
Hiện giờ xem ra, đây là một bữa tiệc hồng môn yến.
Giang Nhu rưng rưng nước mắt, nắm chặt váy áo: “Người này vốn là thổ phỉ trên núi, chỉ vì hắn cứu mạng ta, nên ta cho hắn kế sinh nhai. Ai ngờ tâm tính hắn khó thuần, mấy ngày trước đã bị đuổi ra khỏi Giang phủ, phụ mẫu ta có thể làm chứng.”
Chuyện này đương nhiên rồi, vì danh tiếng, cha mẹ Giang Nhu nhất định phải làm chứng.
Nói xong cô ta còn yếu đuối đáng thương làm nũng với Bùi Chiêu: “A Chiêu, chàng tin ta đi.”
Vẻ mặt Bùi Chiêu đau lòng, lộ ra giọng điệu uy hiếp : “Cửu Ninh, Nhu Nhi là người tốt bụng, không thể kiểm soát được thuộc hạ có tâm tư ác độc, chuyện này huynh vẫn muốn tiếp tục điều tra sao?”
Cố Cửu Ninh mỉm cười: “Đã nói rồi, ta chỉ cần một lời giải thích, nếu đã nói rõ, vậy chúng ta từ từ ăn cơm, muội nói đúng không, Cẩm An?”
Tôi đang ăn ngon miệng, tự nhiên lại bị điểm danh.
Giang Nhu giả vờ ngạc nhiên: “Cẩm An muội muội, chẳng lẽ muội nghi ngờ là do ta chủ mưu sao?”
Nói xong, trong mắt cô ta lóe lên một tia khiêu khích, hiển nhiên là đang chờ tôi xấu mặt trước Bùi Chiêu.
Mà ánh mắt Bùi Chiều nhìn tôi dần dần trở nên lạnh lẽo, lộ ra vẻ dò xét.
Người c.h.et ở trong phòng tôi, mà ý nghĩa trong lời nói vừa rồi của Cố Cửu Ninh rất rõ ràng, ngụ ý không phải là y muốn tra hỏi, mà là tôi muốn tra hỏi.
Nháy mắt đã đội một cái nồi to đùng lên đầu tôi.
Tôi nhìn Cố Cửu Ninh đang cười như không cười, lập tức hiểu ra.
Ồ, thì ra đây là hồng môn yến dành cho tôi à!
Cố Cửu Ninh nghi ngờ Tống Cẩm An và Giang Nhu, vì vậy để hai người họ đến trước mặt Bùi Chiêu, xem ai lộ ra sơ hở trước.
Thú vị đấy.
Tôi cười nhạt nhìn Cố Cửu Ninh.
Nếu y đã dám tính kế tôi, tất nhiên tôi sẽ không buông tha cho y.
Dưới cái nhìn chăm chú của bọn họ, tôi đặt đôi đũa trong tay xuống.
Quay đầu nhìn Cố Cửu Ninh, giả vờ nói: “Sao có thể chứ? Ta và Giang tỷ tỷ không thù không oán. Chỉ là trước khi c.h.et, tên trộm kia cũng coi như hối cải quay đầu, người ta nói trước khi c.h.ế.t con người thường nói lời thật lòng. Cố đại ca, trước khi ch.et, tên trộm kia có nói thế thân gì gì đó bên tai huynh, nếu huynh không ngại thì có thể nói hết ra được không? Có lẽ sẽ giải quyết được nghi vấn giữa chúng ta đó. “
Nụ cười của Cố Cửu Ninh hoàn toàn đông cứng.
Vẻ mặt Giang Nhu sững sờ, lập tức lộ rõ vẻ hoảng loạn.
Mèo vờn chuột, thường không trực tiếp bắt con mồi.
Vì vậy, tôi muốn để Giang Nhu luôn ở trạng thái căng thẳng, đứng ngồi không yên.
Về phần Cố Cửu Ninh, bây giờ cũng coi như bị tôi kéo lên chung một thuyền.