Chương 15: Uống rượu hỏng việc
Nghẹn rồi, nhà mình ơi.
Tôi rơi vào trạng thái hoàn toàn không nói nên lời.
Uống rượu hỏng việc! Hỏng việc!
Sau khi tôi uống đến không nhớ được gì, tôi không biết vì sao, lại, lại cùng Đàm Tễ lăn đến trên một cái giường.
Tôi ngủ cùng hắn rồi, eo tôi đau quá.
Ai nói rằng sau khi uống say, nam nhân sẽ không được vậy?! Sách y cũng lừa…
Từ từ, hình như, tối hôm qua, chỉ có một mình tôi uống hết nguyên một vò rượu?
…Rất xin lỗi! Bác sĩ! Tôi sai rồi!
Đàm Tễ nửa chống đầu nhìn tôi, tôi nhìn chằm chằm mặt hắn, có thể nhìn thấy rõ ràng hai chữ “thỏa mãn” trên đó.
Nếu không phải tôi mệt đến tay cũng nhấc không nổi, thì bây giờ hắn không thể nào nhìn tôi nằm trên giường được.
Đừng hỏi tôi vì sao không thẹn thùng, con mẹ nó vợ chồng già còn xấu hổ cái gì?
Tôi cũng không phải nữ phụ độc ác chuyên tâm đến mức chỉ dán mắt vào nam chính, từ trước đến nay tôi đều là chỗ nào vui thì đến.
Lại nói, với khuôn mặt này của Đàm Tễ, nhìn thế nào cũng là tôi kiếm hời rồi.
Có thể sắc mặt giống vỉ pha màu của tôi hấp dẫn sự chú ý của Đàm Tễ, hắn đưa tay vén mớ tóc lòa xòa trên trán tôi, cúi người hôn lên đó một cái: “Làm sao vậy? Phu nhân.”
Khác với Mặc Trác có nề nếp, Đàm Tễ mỗi lần kêu hai chữ phu nhân đều mang theo chút tâm cơ, thanh âm từ nhẹ đến nặng, cuối cùng câu giọng luôn nâng lên một chút.
A, so với Huyền Hư, vẫn là giọng hắn nghe thoải mái hơn.
Vì thế, con ngươi to của tôi đảo một vòng, sau đó ánh mắt trông mong nhìn hắn: “Chàng phải phụ trách với ta!”
Tôi cực kỳ biết cách giả vờ đáng thương đó đấy nha!
Bây giờ nhìn lại, đùi của Đàm Tễ tuyệt đối to đến mức tôi ôm không nổi.
A, tôi sướng, tôi cũng kiếm lời.
Đàm Tễ híp mắt nhìn tôi cười: “Vậy nàng cùng ta về Ma giới.”
Tôi biết đạo lý là như vậy, nhưng mà tôi luyến tiếc vườn rau của tôi.
Đàm Tễ sờ sờ mặt tôi: “Ta biết, ta giúp nàng đóng gói rau đem về Ma giới. Ma giới có rất nhiều đất đai cho nàng gieo trồng.”
Tôi sửng sốt, đầu óc quay cuồng: “Được đó! Xông lên!”
Đàm Tễ cười càng vui vẻ.