10.
Tin tức tôi về nước rất nhanh được lan truyền ở trong vòng bạn bè.
Không thể thiếu được là cuộc tụ họp với những người bạn tốt quen biết trước đây.
Trong buổi tụ tập của những người bạn thân, mọi người ríu rít bàn tán trong sau khi chia sẻ về tình hình hiện tại của mình.
“Nhan Nhan, cậu nói thật đi, có phải cậu trở về để cướp hôn không?”
“Chỉ cần cậu nói phải, bọn tớ nhất định sẽ giúp câụ cướp lại Tạ Thầm.”
Tôi xua tay lia lịa: “Mấy cậu đừng làm loạn, tớ và Tạ Thầm đã là chuyện của quá khứ.”
Bạn tôi thở dài: “Lúc đầu tớ thà tin ngày mai trái đất n ổ tung còn hơn là tin hai người sẽ chia tay.”
“Rốt cuộc năm đó hai người đã xảy ra chuyện gì vậy?”
“Sao Tạ Thầm lại thích Tang Ninh?”
“Hay là ả Tang Ninh kia đào góc tường nhà cậu?”
Từng vấn đề bị ném ra, bọn họ vẫn còn nhớ kỹ những lần Tạ Thầm đối tốt với tôi.
Kể từ khi học mẫu giáo, chúng tôi đã không xa nhau, tuổi của chúng tôi không cách nhau là bao, nhưng anh nuông chiều tôi lên tận trời xanh.
Khác với những bạn nhỏ khác, cô giáo khích lệ chúng tôi tự ăn cơm nhưng đến lượt tôi thì không có tác dụng gì cả.
Bởi vì Tạ Thầm sẽ làm hết tất cả, đút tôi ăn cơm, dỗ tôi ngủ…
Nếu tôi gặp rắc rối gì chỉ cần gọi Tạ Thầm một tiếng, anh sẽ giải quyết cho tôi.
Vì vậy, từ nhỏ bố mẹ Tạ Thầm đã trêu chọc anh, nhỏ như vậy mà đã biết nuôi vợ cho mình.
“Trước kia anh ta đối xử với Nhan Nhan tốt thế nào thì cũng có lợi ích gì?”
Bạn thân tôi châm chọc nói: “Đàn ông không kiểm soát được phần thân dưới của mình thì đều là đồ rác rưởi.”
Lời nói này khiến mọi người nghi ngờ họ đang bị ảo giác.
Liên tục yêu cầu tôi xác nhận.
Tôi không muốn đối phó nên mượn cớ đi vào nhà vệ sinh.
Khi bước ra khỏi nhà vệ sinh, tôi đụng phải một lồng ngực quen thuộc.
Nhịp tim đột nhiên tăng tốc.
Không ngờ Tạ Thầm cũng có ở đây, tôi hốt hoảng lùi lại muốn rời đi.