Có Không Giữ, Mất Ăn Vạ

Chương 10



Chương 10:

Chuyện hủy bỏ hôn ước, hai nhà đều đã biết rồi.

Bố mẹ tôi không nói gì, những việc Giang Tiên Anh làm hai năm nay, bọn họ đã không hài lòng từ lâu rồi, vì tôi yêu hắn nên mới nhịn không nói.

Còn bố mẹ Giang, cũng không có mặt mũi ngăn cản, chỉ xin đừng để ảnh hưởng đến quan hệ của hai nhà vì thằng con bất hiếu của họ.

Ngược lại là Giang Tiên Anh người luôn muốn hủy bỏ hôn ước với tôi lại thường xuyên xuất hiện trước mặt tôi.

Hắn ôm một bó hoa sơn chi lớn đứng đợi tôi trước cổng chung cư.

Tôi bước vào nhà mà không nhìn hắn một cái.

Hắn nắm lấy tay tôi: “Anh đã nghĩ mấy ngày nay rồi, trong đầu anh đều là những gì chúng ta đã trải qua với nhau, anh không muốn hủy hôn, Thư Ý.”

Tôi hất tay hắn ra: “Đừng phí sức nữa, bây giờ nói cái gì cũng muộn rồi, tôi đã không còn tình cảm với anh nữa rồi.”

Trong lúc lôi kéo, hắn nhìn thấy những dấu hôn mờ mờ trên xương quai xanh của tôi, ánh mắt như muốn phun ra lửa.

“Tối qua em đến nhà hắn?”

Tôi cảm thấy thật nực cười, dùng giọng điệu giễu cợt để nói với hắn:

“Ừ, có vấn đề gì sao? Đừng nói với tôi là anh với Lâm Nhất Uyển ở bên nhau hai năm vẫn còn yêu đương thuần khiết đấy.”

Đương nhiên là tôi biết không thể có chuyện tình yêu thuần khiết, dù gì ảnh giường chiếu của bọn họ tôi cũng đã thấy rồi.

Trước đây, đừng nói hắn đến nhà của Lâm Nhất Uyển, phải nói hắn đến chỗ tôi được mấy lần.

Những dấu vết mập mờ đó đếm không xuể, còn có mùi nước hoa hồng nồng nặc, lần nào cũng làm tôi đau đầu muốn c.h.ết.

Nếu biết hôm nay hắn đứng đợi dưới cổng khu chung cư thì tôi sẽ không về nhà.

Đúng là xui xẻo mà.

Khí thế hung hăng của hắn chợt biến mất, đôi mắt hắn rụt lại: “Chúng ta không tranh cãi đến những chuyện trước đây nữa. Anh không nhìn thấy gì hết, cũng không biết gì hết, chúng ta bắt đầu lại được không?”

“Nếu không anh có thể đi khám não hoặc tai thử đi, là do tai bị úng nước hay là não chậm phát triển. Bắt đầu từ tối hôm qua tôi với anh đã không còn bất kỳ quan hệ nào rồi, đương nhiên là sau này cũng thế, chúng ta không còn khả năng đâu.”

Ngã một lần trong cái hố, là tôi không may.

Còn để ngã lần hai, chỉ có thể là ngu!

Thấy hắn bị những lời nói của tôi làm cho choáng váng, tôi lập tức mở cửa bước vào trong, nhốt hắn ở bên ngoài.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.