Đại Boss Lại Muốn Tăng Ca

Em là của anh



Chương 52: Em là của anh

“Anh còn cười… Hu hu…” Tô Tử Khanh tức chết rồi, nước mắt ào ào chảy ra, lại không thể giữ lại, lấm lem đầy mặt.

“Được rồi được rồi, như thế nào còn khóc vậy.” Thẩm Tây Thời lau lau nước mắt cho cô.

“Không biết con gái đều, đều là làm từ nước… A!” Tô Tử Khanh còn chưa nói xong, bị Thẩm Tây Thời đánh gãy. Anh nâng mông cô lên làm cô bay lên không trung, dựng thẳng bên dưới nhắm ngay tiểu huy*t ướt đẫm của cô, dùng sức cắm đi vào.

Tô Tử Khanh sướng đến đầu ngón chân đều cong lại, nói không nên lời, chỉ có thể từng ngụm từng ngụm thở dốc.

Quá thỏa mãn!

Thẩm Tây Thời đem hai đùi của cô treo ở trên đùi mình, mở ra thật lớn, đôi tay bóp mông cô, vừa nhấc một thả, một chút lại một chút mà đâm thẳng tiến vào thân thể của cô.

“Nhìn… Nhìn xem cái huy*t dâ.m đã.ng này của em ăn anh như thế nào, hả?” Vòm ngực nóng bỏng của Thẩm Tây Thời dán vào cô, cắn vành tai của cô.

Tô Tử Khanh nhìn hai cơ thể trần trụi trong gương, có thể nhìn thấy rõ ràng chỗ kết hợp của hai người, tiểu huy*t của mình bị chơi đỏ là như thế nào một ngụm một ngụm cắn Thẩm Tây Thời, nuốt anh vào thật sâu, lại phun ra nguyên cây.

Quá dâm mĩ, quả thực giống như đang xem một bộ phim đồi trụy. Cô vừa thẹn vừa thích, lại như thế nào cũng không thể rời mắt được.

Cả người đàn ông phía sau căng chặt, hiện ra đường cong cơ bắp hoàn mỹ, hô hấp nặng nề vang lên ở bên tai cô, gợi cảm mê người.

Thấy cô xem hứng thú, Thẩm Tây Thời buông cái mông cô ra, làm cô tự mình lên xuống phun ra nuốt vào, tay anh đi ra phía trước, tìm được âm hạch trên hoa huy*t của cô, nắm, tinh tế xoa nắn.

“A!” Âm đế mẫn cảm hôm nay còn chưa được chăm sóc, đột nhiên được quan tâm, làm Tô Tử Khanh sướng đến kêu to lên, như là có thứ gì đó tích góp ở bụng dưới, sắp phá thân mà ra.

Thứ cảm giác xa lạ làm cô mơ hồ có chút sợ hãi, lắc đầu, cắn môi, lại bị chơi đến nhịn cũng nhịn không được, run rẩy bắt đầu xin tha: “Không cần, buông… Hu… Ưm…”

Thẩm Tây Thời lại không định buông tha cho cô, một cái tay khác cũng đi tới phía trước, nhéo đầu vú của cô, ba vị trí trên dưới đều bị làm khiến Tô Tử Khanh chỉ có thể ngửa đầu, rách nát mà rên rỉ.

Bụng nhỏ của cô rất căng, cô muốn nhịn, lại không nín được, mỗi một lần Thẩm Tây Thời nặng nề mà đâm đi vào đều chỉ làm cảm giác căng đầy này càng thêm mãnh liệt.

“A… Không… Không cần… Ưm… A a a!” Tiểu huy*t của cô nhanh chóng co rút lại vài lần, hạ thân nóng lên, chỉ nghe được rầm một tiếng, cô thét ra một tiếng chói tai.

Chờ đến khi Tô Tử Khanh lấy lại tinh thần, cô nằm ở trong lòng ngực Thẩm Tây Thời, trên bụng nhỏ đều là tinh dịch đục nồng của anh, trên mặt gương phía trước có một mảnh ẩm ướt, còn có nước đang tích tích tách tách mà chảy xuống dưới.

“Em… Em…” Cô che miệng, không dám tin tưởng.

“Bảo bối, em vừa mới tiểu nha.” Thẩm Tây Thời cúi đầu, hôn cô một cái, đáy mắt toàn là sự thỏa mãn.

Tô Tử Khanh ngạc nhiên, tiểu sao? Cô cho rằng chỉ có trong phim đồi trụy mới có tình tiết này, thế mà giờ phút này cũng phát sinh ở trên người mình?

“Như thế nào lại…” Cô nhìn vệt nước bên ngoài ghế dài, cúi đầu, quá thẹn thùng.

“Chứng minh một điều vừa rồi em rất sướng.” Thẩm Tây Thời nâng mặt cô lên, hôn cô một hồi lâu mới buông ra: “Bị anh chơi thật sự rất sướng.”

Tô Tử Khanh nhìn trong gương, khóe miệng người đàn ông cong lên, đáy mắt đắc ý, quả thật là giấu cũng không giấu được.

Không có gì, có gì thành tựu hơn khi có thể chơi người phụ nữ của mình đến phun trào chứ.

Lần đầu tiên Tô Tử Khanh thể nghiệm tiểu như vậy, vẫn là rất xấu hổ, che miệng anh lại, không muốn cho anh mở miệng.

Thẩm Tây Thời cong khóe miệng, hôn hôn tay cô, tiến đến bên tai cô: “Quả nhiên là được làm từ nước.”

A a a! Quá mất mặt rồi!

Cái giá của tìn.h d.ục chính là kem bị chảy.

Tô Tử Khanh cắn cái muỗng, căm giận mà nhìn Thẩm Tây Thời. Người sau lấy lại một nửa hũ kem đã bị chảy nước kia, nói câu “Chờ anh một chút”, liền đứng dậy đi ra ngoài.

Ước chừng qua khoảng mười lăm phút, Thẩm Tây Thời xách theo hai cái túi trở về, vào cửa liền đi về phía phòng bếp.

Tô Tử Khanh cũng đi qua, thấy anh lấy từ trong túi ra một cây kem, mở bì ra đưa tới trong tay cô: “Mau ăn.”

Đôi mắt Tô Tử Khanh rực sáng, vươn đầu lưỡi liếm một miếng, mùi sữa thuần khiết nồng đậm lập tức tràn đầy toàn bộ khoang miệng.

Cô một bên tinh tế liếm kem, một bên nhìn Thẩm Tây Thời đem số kem còn lại đều bỏ vào tủ lạnh.

“Anh mua cũng quá nhiều rồi đấy.” Tuy rằng cô thích ăn, nhưng hai túi lớn như vậy cũng quá khoa trương rồi, Thẩm Tây Thời cũng không phải là người tiêu tiền như vậy.

Hôm nay tâm trạng tổng giám đốc Thẩm sung sướng, cả người sảng khoái, mở ra hình thức cưng chiều của ông chủ bá đạo.

Anh cho cây kem cuối cùng có vị ca cao vào tủ lạnh, đóng cửa lại, xoay người vừa lúc nhìn thấy Tô Tử Khanh duỗi đầu lưỡi hồng hồng, từ dưới liên lên phía trên rồi liếm một mồm to, còn chép chép miệng.

Đôi mắt của anh tối sầm lại, nắm lấy cổ tay của cô, trầm giọng nói: “Ăn ngon không.”

Tô Tử Khanh sửng sốt, ngay sau đó nghĩ đến cái gì, đấm anh một cái: “Em ăn rất đàng hoàng, là anh hiểu sai rồi!”

Trải qua cuộc hoan ái cả người cô đều mềm mại, ngay cả nói chuyện cũng lộ ra sự mềm mại mà cô cũng chưa từng phát hiện, giờ phút này này một câu như thế lại giống như đang làm nũng, nghe thấy vậy Thẩm Tây Thời càng thêm nóng.

“Mua nhiều ăn không hết uổng.” Tô Tử Khanh còn không biết gì, vẫn cứ một miệng nhỏ mà mút, trên môi trắng một vòng, cô duỗi lưỡi ra liếm một cái, lại ngậm một nửa.

Thẩm Tây Thời nhìn chằm chằm khóe miệng của cô, nhớ tới vừa nãy ở phòng để quần áo cô ra sức chăm sóc mình, hạ thân lại ngo ngoe rục rịch.

“Ngày mai mang một nửa đến công ty, để trong văn phòng anh, từ từ ăn.” Thẩm Tây Thời đến gần, vòng tay qua eo cô, cúi đầu nhìn cô liếm kem: “Chúng ta cùng nhau ăn.”

Nói xong, nắm cổ tay của cô kéo đến trước mặt mình, cắn hết ngụm kem cuối cùng.

“Ây…” Tô Tử Khanh vừa định kháng nghị, lại bị Thẩm Tây Thời giữ cằm kéo đến trước mặt, hôn xuống.

“Cùng nhau ăn” của tổng giám đốc Thẩm quả nhiên không bình thường.

Mãi đến khi Tô Tử Khanh bị hôn đến giống như mèo con dựa vào ở trong lòng ngực anh kêu, Thẩm Tây Thời mới buông cô ra, chặn ngang đem người bế lên, hướng đi về phòng ngủ.

“Về sau, em chính thức là của anh.”

-Hoàn chính văn-


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.