Diêm Vương Đại Nhân Không Dễ Tán

Cưỡng hôn



Chương 5: Cưỡng hôn

Mãi mới đợi đến cuộc họp kết thúc.

Kỷ Tế Nam còn nói sẽ mời mọi người đi ăn tối.

Tôi viện cớ đau bụng trốn về nhà.

Tổ trưởng nhìn ra tôi không bình thường: “Tiểu Tống, cô nói thật anh Trương nghe, cô và Kỷ tổng có chuyện gì đó…”

Tôi giả vờ rất xấu hổ: “Tổ trưởng, nói thật với anh, Kỷ tổng… có vẻ thích tôi, cho nên muốn tôi làm thư ký của anh ta cũng giống như nhét cừu vào miệng hổ, tôi không muốn bị chơi quy tắc ngầm.”

Tổ trưởng Trương nhìn tôi, vẻ mặt ngạc nhiên chuyển sang bình tĩnh, rồi anh ấy bắt đầu cười.

“Ha ha ha, Tiểu Tống…”

“Kỷ tổng thích cô sao?”

“Làm sao có thể? Anh ta đâu có mù?”

“Kỷ tổng tuổi còn trẻ mà tài sản ròng đã mấy chục tỷ, còn đẹp hơn cả các minh tinh nam. Anh ta thích cô. Thích cô làm gì?”

Tôi “…”

Lòng tự trọng của tôi bị đả kích nghiêm trọng.

Ba phút sau.

Sau khi tôi nhận ra tổ trưởng nói cũng không sai, thế giới quan đột nhiên sáng tỏ.

Tôi chăm chỉ không phải vì tiền sao?

Kỷ Tế Nam vừa đẹp trai lại vừa có tiền, mấu chốt là hắn còn độc thân.

Hắn còn có thể bảo vệ mạng sống của tôi từng phút giây, biết đâu ôm được cái đùi to này, tôi còn gì phải có kiếp sau đầu thai làm gì nữa.

Tôi đúng là đồ thông minh mà.

Buổi tối trở về thay một chiếc váy ngắn gợi cảm và trang điểm, chỉ là cái mái tóc xoăn tít này của tôi thì hết cách rồi, đến thợ cắt tóc cũng bất lực.

Anh ta chải mãi vẫn không thẳng.

Xem ra muốn cởi chuông vẫn phải tìm người buộc chuông.

Kỷ Tế Nam, tôi đến đây.

Khi tôi bước vào phòng bao với chiếc váy ngắn và bộ tóc xoăn tít, mặt tổ trưởng đỏ bừng.

Ăn cơm xong, anh ta nói với tôi: “Tiểu Tống, cả đời tôi chưa bao giờ xấu hổ như vậy. Đến trụ sở đừng nói với ai cô là đồ đệ của tôi.”

Tôi bối rối.

Tổ trưởng khuyên tôi nên vào nhà vệ sinh xem thử.

Tôi lập tức điên mất.

Lớp trang điểm của tôi lại biến thành trang điểm khói đậm, kết hợp với mái tóc xoăn do tiệm cắt tóc chỉnh sửa lại, giống hệt với phong cách độc đáo hồi đó.

Rõ ràng lúc ra khỏi tiệm cắt tóc không có vấn đề gì, nhất định là Kỷ Tế Nam giở trò.

Tôi vội vàng quay lại phòng bao, Kỷ Tế Nam đã ngà ngà say, tổ trưởng đang giúp hắn ra ngoài. “Tiểu Tống, nhanh giúp tôi một chút, chúng ta sẽ đưa Kỷ tổng về khách sạn.”

Khuôn mặt say rượu Kỷ Tế Nam đỏ bừng, đôi lông mày đẹp dịu dàng nhìn tôi, hàng mi dài run rẩy khiến tim tôi lỡ nhịp.

Tôi lắc đầu, nâng cánh tay của Kỷ Tế Nam lên, cùng tổ trưởng bên trái bên phải bế hắn ra ngoài.

Tổ trưởng nói bữa tối đã kết thúc, Kỷ tổng có chuyện muốn nói riêng với anh ta nên đã để những người khác về trước.

Không ngờ được anh ta lại nổi hưng nâng ly mời Kỷ tổng, khiến anh ta say khướt.

Kỷ Tế Nam rất cao, nhìn bằng mắt thì khoảng 1m87. Tôi cùng với tổ trưởng không dễ gì mới có thể kéo hắn suốt chặng đường về khách sạn.

Tổ trưởng đã đặt cho hắn căn phòng tổng thống sang trọng nhất khách sạn, chúng tôi ném Kỷ Tế Nam lên giường.

Tổ trưởng đang bận lấy nước rửa mặt, nhờ tôi rót nước.

Một lúc sau, tổ trưởng nghe điện thoại, anh ta lo lắng quay sang tôi nói: “Ối!! Tiểu Tống, vợ tôi vừa gọi điện. Đậu Phụ bị sốt phải vào bệnh viện. Tôi phải đến đó.”

“Cô biết đấy, chị dâu cô nhát lắm, tôi phải đến đó trước. Kỷ tổng thì làm phiền cô nhé. Lau mặt rồi cho anh ấy uống chút nước.”

“Không sao đâu, tổ trưởng đi nhanh đi. Đậu Phụ quan trọng hơn, Kỷ tổng giao cho tôi.”

Tổ trưởng nghe xong vội vàng bước ra ngoài, chưa đi được hai bước đã lùi lại: “Tiểu Tống, cô không được chiếm tiện nghi của Kỷ tổng đâu đấy. Anh ấy còn chưa từng có bạn gái.”

Tôi “???”

Sau khi tổ trưởng rời đi, tôi lấy khăn lau mặt cho Kỷ Tế Nam, hắn lại không thành thật mà kéo cà vạt.

Những ngón tay xương khớp rõ ràng kéo tới lui trên chiếc cà vạt, yết hầu trượt lên trượt xuống.

Nếu không phải tôi đã từng nhìn qua nhiều đàn ông thì khó mà chịu được bộ dạng này.

Tôi cúi người giúp hắn cởi cà vạt, không biết tên Diêm Vương này đã sống được bao nhiêu năm mà khả năng uống rượu lại kém đến vậy.

Kỷ Tế Nam ngơ ngác nắm lấy tay tôi. “Thanh Thanh…”

Hôn hôn? – cách đọc gần giống

Chế.t tiệt, say rồi vẫn không quên hôn.

Tôi nhanh chóng cởi cà vạt, áo khoác rồi đưa nước cho hắn.

Vừa đắp chăn xong, hắn lại loạng choạng đứng dậy đi vào phòng tắm.

“Kỷ tổng, anh cẩn thận không ngã.” Tôi đưa tay định giúp hắn nhưng bị hắn kéo ngược lại ngã xuống đất.

Hắn nặng nề đè lên người tôi, tôi nhăn mặt vì đau.

Giây tiếp theo, Kỷ Tế Nam ôm lấy mặt tôi, ánh mắt dần dần trở nên ôn hòa: “Thanh Thanh.”

Hôn nữa à?

“Kỷ tổng… ưm.”

Hắn thật sự đang cưỡng hôn tôi!

Nụ hôn của Kỷ Tế Nam khác với nụ hôn tôi hôn hắn, lần này môi hắn nóng bỏng đến mức như muốn đốt cháy tôi.

Đã đến mức này rồi, trừ việc đẩy hắn ra.

Điều tôi muốn làm nhất là lấy điện thoại ra chụp lại rồi đưa cho tổ trưởng Trương.

Rốt cuộc là ai đang trêu ghẹo ai?

Rõ ràng là tôi đang bị trêu chọc!

Ch/ết tiệt.

Không biết qua bao lâu, bàn tay tôi tê dại, miệng như mất hết cảm giác, Kỷ Tế Nam đành miễn cưỡng buông tôi ra rồi ngủ thiếp đi.

Tóc của tôi đột nhiên thay đổi.

Tóc đen dài thẳng là dễ chịu nhất.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.