“Hoàng Hậu nương nương, ồ, Quý phi và Thịnh mỹ nhân cũng ở đây sao.”
Thục phi vừa vào, nhìn thấy chúng ta liền âm dương quái khí nói.
Khi nói chuyện còn cố ý nâng tay lên, khoe cổ tay hơi lộ ra.
Tất nhiên là tầm mắt của ta cũng dừng ở trên cổ tay nàng ta.
Chỉ là vừa liếc mắt một cái, ta liền đứng lên, trực tiếp vọt tới trước mặt Thục phi.
Thục phi còn chưa kịp phản ứng, ta đã nắm cổ tay nàng ta lên.
“Thịnh Giai Nghi, ngươi làm cái gì vậy?” Thục phi có chút kinh hoảng nói.
Mà ta, chỉ là nhìn chằm chằm chiếc vòng tay trên cổ tay nàng ta.
Thục phi ý thức được điểm này xong liền lập tức nở nụ cười: “Như thế nào, quen mắt sao? Đây chính là vật Hoàng Thượng đeo bên người từ nhỏ cho đến lớn, trước mắt, Hoàng Thượng đã ban cho ta.”
Trong lúc giọng nói của Thục phi vừa dứt, ta đồng thời cũng xác nhận được chiếc vòng tay này đúng là vật của Tần Quân.
Ta trực tiếp dùng bạo lực lột chiếc vòng tay từ trên cổ tay Thục phi ra.
Thục phi giãy giụa: “Thịnh Giai Nghi, ngươi làm cái gì vậy, đây là vật Hoàng Thượng ban cho ta.”
Ta cầm vòng tay xong liền trực tiếp đẩy ngã nàng ta xuống mặt đất.
“Diệp Thục Lan, ngươi tốt nhất nên khẩn cầu hắn không có việc gì.” Thanh âm kia của ta, lạnh đến mức mang theo dao nhỏ.
Thục phi cũng sửng sốt một chút.
Mà ta không còn tiếp tục để ý đến nàng ta, thay vào đó là nhìn về phía Hoàng Hậu: “Hoàng Hậu nương nương, làm phiền ngài gọi người khống chế Thục phi, trước khi ta quay lại, đừng để Thục phi có bất cứ hành động nào. Hậu quả của việc này, một mình ta gánh chịu.”
Hoàng Hậu hận Thục phi nên sẽ không bỏ qua cơ hội lần này, ta cũng tin tưởng Hoàng Hậu biết cân nhắc lợi và hại.
Ta nói xong câu đó liền bắt đầu chạy ra bên ngoài.
Khi ta lao ra ngoài, phía sau còn truyền đến thanh âm của Quý phi.
“Giai Nghi, ngươi đi làm cái gì, chờ ta với.”
Còn có cả Hoàng Hậu.
“Bắt lấy Thục phi cho ta. Quý phi, bổn cung cùng đi với ngươi.”
Ta không có tâm tư lo cho các nàng ấy, ta phải lập tức đi tìm Tần Quân.
Tần Quân có thuật đọc tâm, vừa là may mắn nhưng cũng là kiếp nạn của hắn.
Năm đó, khi Thái Hậu dẫn theo Tần Quân tìm tới sư tổ, sư tổ đã nói: “Nghe được thanh âm của con người, ngàn ngàn vạn vạn, tuy là khí vận của quý nhân, nhưng nếu không kịp thời ngăn cản thì chỉ sợ là sẽ gây tổn hại đến tính mạng.”
Thanh âm của nhiều người đồng thời vang lên cùng lúc sẽ ép người ta phát điên.
Cho nên, sư tổ tặng cho Tần Quân một chuỗi vòng tay Phật châu.
“Chiếc vòng tay này có tổng cộng 108 viên Phật châu, có thể tạm thời áp chế dị số trên người quý nhân. Nhưng đây vẫn chưa phải là biện pháp lâu dài, hiệu quả của Phật châu sẽ càng lúc càng suy yếu.”
Cho nên, Tần Quân mới vừa đeo vòng tay Phật châu có thể khôi phục cuộc sống của người bình thường.
1 năm sau, hắn có thể nghe được tiếng lòng của những người ở gần mình.
2 năm sau, mở rộng khoảng cách thành trong vòng 10 bước chân.
3 năm sau…
Đợi khi Tần Quân trưởng thành, hắn đã có thể nghe được thanh âm trong một gian nhà.
Rồi sau đó, Tần Quân đăng cơ.
Tần Quân lại đi tìm sư tổ lần nữa.
Sư tổ nói: “Hiện giờ quý nhân có long vận quấn thân, thêm cả Phật châu củng cố quý nhân nhiều năm, ngày sau như thế nào thì phải xem tạo hóa của quý nhân thôi.”
Vì thế, mấy năm nay, Tần Quân đều vẫn cần đeo vòng tay.
Trong lúc đeo vòng tay, hắn sẽ nghe được tiếng lòng của cả một căn phòng như cũ.
Tần Quân không thích có người hầu hạ, chỉ khi lâm triều mới bị ồn ào đến mức phiền lòng.
Nhưng vẫn nhẫn nại.
Hiện giờ không có Phật châu, muôn vàn tiếng lòng lại lần nữa đồng thời ập đến…
Tần Quân không thể nào tháo vòng tay ra được, càng sẽ không đưa vòng tay cho một kẻ như Thục phi!
Đường từ Phượng Loan cung đến Càn Thanh cung rất xa.
Xa đến nỗi lòng ta bắt đầu sản sinh lệ khí.
Nếu Tần Quân xảy ra chuyện, ta sẽ đem Thục phi chôn cùng.