Tầng Hầm

Chương 4



Chương 4:

Tao lên trước, tránh ra!”

Đột nhiên, một giọng trầm, khô khan của tên đàn ông vang lên, căn phòng lập tức im ắng, một số người không vui khi tên kia nói vậy.

“Nếu anh vào chơi con nhỏ kia trước, làm sao chúng tôi có thể chơi được nó?”

“Đừng nói nhảm nữa! Tao bỏ tiền ra nhiều nhất, cút hết ra!”

Mặc dù tôi không biết đám người kia định làm gì những chỉ có một tên vào phòng. Tôi vẫn còn hy vọng!

Tôi nhanh chóng đứng dậy, tắt đèn rồi lên giường nằm, trong lúc đợi chờ tên kia vào, tôi rút giây dày ra, nhét xuống dưới gối. Trường hợp xấu nhất nếu tôi không thể thoát vậy thì sẽ chết cùng hắn ta, mạng này đổi mạng khác.

Tôi vừa nằm xuống thì cánh cửa được mở ra, một bóng người cao lớn bước vào, có lẽ sợ bị làm phiền nên tên đàn ông ấy đóng cửa lại, hắn đứng cạnh chân giường, kéo chăn ra, một bàn tay thô ráp to lớn nắm lấy chân tôi.

Tôi đè nén nỗi sợ hãi bên trong, không để cơ thể có bất kì phản ứng nào. Chỉ có một cơ hội duy nhất, tôi phải đợi cho đến khi hắn đến gần hơn! Cảm giác thật khó chịu, như một tia điện lan khắp cơ thể tôi.

Hắn tiến gần, áp sát vào tai tôi, mùi rượu nồng lên lấn át cả mùi nước hoa.

“Nhóc con, cuối cùng tôi cũng tìm thấy cô.”

Lời còn chưa nói xong, cơ thể tôi co cứng, đầu ngón tay tê dại. Tôi biết giọng nói của tên đàn ông này là ai.

Hắn là sếp của tôi, ngày hôm ấy, sau khi tôi với hắn bàn bạc xong một dự án lớn, hắn nhất quyết đưa tôi đến quán bar để thư giãn đầu óc, uống được vài cốc rượu, tôi bất tỉnh ngay sau đó.

Khi tỉnh dậy sau cơn mê, đầu tôi đau như búa bổ, tôi thấy mình đang nằm trên giường khách sạn, hắn ta lại đang nằm cạnh tôi, chân tay tôi bủn rủn, sợ đến mức tôi chỉ có thế cầu xin hắn.

“Sếp, không được, như vậy là phạm pháp…”

“Tỉnh sớm thế? Thuốc này không có tác dụng”

Hắn ta cười khẩy.

“Mọi người bên người đều nhìn thấy cô theo tôi vào, là một đôi tình nhân, có chuyện gì sao?”

“Đồ ghê tởm, tránh ra! Cứu tôi với!”

Tôi vùng vẫy và hét lên để cầu cứu sự trợ giúp, hắn ta ngay lập tức tát mạnh vào mặt tôi. “Con khốn! nếu mày còn giám hét, tao gi.ết mày!”

Sự cầu xin của tôi chỉ là vô ích, hắn không còn chút nhân tính nào của con người.

Tôi dồn hết sức, đá thật mạnh vào hắn ta… Hắn co rúm người, hắn hét lên như một con lợn đang bị giết thịt. Bởi vì hắn rất khỏe nên tôi phải trốn chạy trong một đêm. Kể từ đó, không còn một tin tức về hắn ta.

Không ngờ hôm nay tôi lại gặp tên khốn này!

“Đừng giả vờ nữa, mày nhìn thấy được phải không?”

Có khi nào, hắn là tên vừa tắm cho tôi không? Cơ thể tôi bắt đầu run lẩy bẩy, không thể kiềm chế được, hắn ta có vẻ rất thích thú với phản ứng của tôi.

“Hôm nay tao sẽ cho mày nếm thử nỗi đau của tao!”

Bàn tay hắn chạm lên đùi tôi, tôi không thể nào chịu đựng được.

“Nếu để bọn họ biết mày có thể nhìn thấy, mày sẽ ch.ết thảm, tốt nhất là nên im lặng…”

Ngay lập tức, một thứ như ngọn giáo đâm thẳng vào trong, một cơn đọc khác kéo đến muốn xé nát cơ thể tôi, đầu óc trống rỗng, hắn ta điên cuồng “lao vào” trong tôi. Cho đến khi tôi với được vỏ dao găm, tôi nói cho vào tai hắn.

“Chết đi!”


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.