Con dao găm được rút ra khỏi vỏ dao, tôi ôm chặt lấy hắn, đâm mạnh vào tay ông ta, một tiếng hét thất thanh vang lên.
“Mẹ nó! Cái quái gì vậy! Chảy máu rồi? Con kh.ốn! Mày lấy nó ở đâu…”
Tiếng chửi rủa của ông ta đột nhiên dừng lại, giọng nói đột nhiên trở nên nhỏ nhẹ lạ thường. “Bình tĩnh, giết người là phạm pháp, tôi… tôi có thể cứu cô, tôi sẽ bỏ ra một triệu tệ để chuộc cô…”
Tôi cố chịu đựng cơn đau vì bị hắn hành hạ, ngồi thẳng dậy, chĩa mũi dao gần với mạch máu của hắn hơn.
“Thật sao?”
“Thật, tôi sẽ không lừa cô, tôi có tiền, cô muốn bao nhiêu tiền cũng được, tôi đảm bảo cô sẽ sống sung sướng cả đời…”
“Vậy à? Cầm tiền của ông và… xuống địa ngục đi!” Tôi đ.âm d.ao vào cổ ông chủ, máu dính lên khắp mặt, ông ta còn cố hét. “”Mẹ kiếp… con khốn! Tao sẽ giết…”
Tuy ông ta không còn sống được lâu nhưng vẫn còn sức trống trả lại tôi, suýt thì tay tôi bị đánh gẫy, con dao cũng bị hắn lấy đi. Hắn đâm vào cánh tay tôi, không kìm được, tôi phải thả hắn ra, ông ta nhân cơ hội bò về phía cửa.
Nếu để hắn ra bên ngoài, chắc chắn tôi sẽ ch.ết.
Tôi lao tới đ.ập mạnh ông ta vào cửa tạo ra tiếng động lớn, ngay lập tức bên ngoài có tiếng hỏi. “Có chuyện gì không? Chuyện gì đang xảy ra trong đó vậy?”
Hắn ta mở miệng cầu xin sự giúp đỡ, tôi chặn họng hắn lại, tay kia sờ vào vết thương của hắn và bóp mạnh, tôi gồng mình, cố gắng hết sức để không cho hắn ta có thể cầu cứu.
Vài giây sau, bên ngoài lại có người hỏi thăm tình hình.
“Này! Anh đang làm gì vậy? Nếu anh không nói gì thì chúng tôi sẽ vào trong!”
Kiệt sức, tôi buông tay ông ta, hắn trả lời cộc lốc “Khỏe.”
Có lẽ có tiếng nhạc đang phát nên người bên ngoài không nghe thấy giọng tôi.
“Đừng g.iết tôi! Cô nghe thấy gì không?”
“Ừm.”
Nói xong tôi ngã xuống đất trong hoảng sợ, cơ thể hắn ta đẫm máu như thể hắn vừa bước ra từ hố chứa chất lỏng đỏ.
Tôi đã g.iết người!
Tôi g.iết hắn rồi!
Hắn ta xứng đáng với điều đó, hắn ta xứng đáng với cái ch.ết! Tôi ra tay để tự vệ! Tôi muốn sống!
Bình tĩnh, bình tĩnh nào.
Phải có cách nào đó để trốn thoát… Một tiếng gõ cửa khác vang lên.
“Anh xong chưa? Chúng tôi vào đấy.”