Thâm Tình Khó Đoán

Chương 9



Chương 9:

“Cậu cãi nhau với Thẩm Thư Cẩn hả?”

“Ừ.”

Tôi dọn về căn phòng thuê trước đây, đặt giấy hôn thú vào ngăn kéo rồi khóa lại.

“Là anh ấy lừa mình, mình không thể giận được sao?”

“Đương nhiên là được, giận chứ!”

Sau khi dọn dẹp xong, tôi thấy tên Thẩm Thư Cẩn leo lên hot search.

Tiêu đề: Màn vả mặt nhanh nhất.

Tò mò bấm vào xem, tôi thấy một đoạn phỏng vấn. “Thẩm tổng, tháng trước anh còn chê tình tiết cuốn tiểu thuyết này vụng về, bây giờ sao lại nói thích rồi?”

Thẩm Thư Cẩn nhìn thẳng vào máy quay, nghiêm túc trả lời: “Tôi vẫn luôn thích nó.”

“Thích sách hay thích người?”

“Đều thích cả.”

Phóng viên bật cười: “Mặt anh không thấy rát sao?”

“Lúc đó tôi ăn nói hàm hồ. Tôi muốn xin lỗi cô ấy. Anh xin lỗi. Anh biết sai rồi.”

Dưới bình luận là cả một đám hóng hớt náo nhiệt:

“À à à, anh biết sai rồi. Lúc nói chuyện thì cứng rắn, bây giờ lại làm bộ yếu đuối?”

“Chắc cãi nhau bị vợ đuổi ra ngoài rồi.”

Tôi lén dùng tài khoản clone để bình luận: Đáng đời anh ta.

Có người trả lời rất nhanh: ???

Tôi chưa kịp đáp lại, Thẩm Thư Cẩn đã nhảy vào ngay dưới bình luận: Là anh đáng đời.

Không gian mạng lặng đi vài giây, sau đó là hàng loạt bình luận “!!!”

“Không lẽ là tác giả sao?”

Thẩm Thư Cẩn trả lời: Là vợ tôi đó.

Chẳng mấy chốc, một hot search mới bùng lên: Tiểu thuyết thành hiện thực: Nam chính kết hôn với tác giả!

Thẩm Thư Cẩn nhắn tin cho tôi: Có thể kết bạn lại với anh không?

Tôi chặn luôn cả tài khoản xã hội của anh.


Tối hôm đó, tôi đến chỗ bạn thân bàn chuyện kế hoạch.

Cô ấy hỏi: “Lỗ tai cậu sao rồi?”

Tôi thở dài: “Khám rồi. Bác sĩ nói phương án không phù hợp, không còn cách nào khác.”

Cô ấy vỗ vai tôi an ủi: “Chỗ mẹ cậu không cần lo lắng. Bác đã tốt hơn nhiều, mình sẽ chăm sóc bác, cậu cứ yên tâm. Nhưng tình hình bên này, có muốn nói cho bác không?”

Tôi lắc đầu: “Không cần. Cứ bảo là… mình sống tốt.”

Mang tâm sự nặng trĩu, tôi uống nhiều hơn bình thường.

Hơn 10 giờ tối, người trên đường càng đông. Tôi ngẩng lên, nhìn thấy một người đàn ông cao lớn, gương mặt mệt mỏi bước vào.

Tôi kéo tay bạn thân: “Cậu nhìn kìa, người kia giống chồng mình ghê.”

Bạn thân ho nhẹ: “Ngoan nào, đó đúng là chồng cậu.”

Chưa kịp phản ứng, tôi đã bị Thẩm Thư Cẩn ôm chặt.

“Uống bao nhiêu rồi? Sao lại say thế này?”

Tôi túm lấy cà vạt anh, nhón chân nhìn kỹ: “Anh đẹp trai hơn chồng tôi, muốn kết hôn với tôi không?”

Thẩm Thư Cẩn cười khổ, khoác áo cho tôi, bế tôi ra khỏi quán bar.


Trên xe, tôi bắt đầu khóc.

“Em khó chịu ở đâu?” Anh nhẹ nhàng hỏi.

Tôi đặt tay lên ngực: “Ở đây, nghẹn lắm. Em khó chịu quá…”

“Em vốn đã có thể khỏe mạnh…”

“Lại bị Hứa Nghiên Triều phá hủy.”

Thẩm Thư Cẩn ôm tôi, dịu dàng dỗ: “Về nhà nằm xuống, sẽ hết khó chịu.”

“Em không muốn về nhà.”

“Vậy muốn đi đâu?”

Tôi híp mắt, nhéo mặt anh: “Anh về nhà với em.”

Anh thở dài, trầm giọng hỏi: “Nhược Sơ, em biết anh là ai không?”

“Biết chứ. Là thế thân của Thẩm Thư Cẩn. Anh ấy tìm người khác chọc tức em, chẳng lẽ em không được tìm người chọc tức lại anh ấy sao?”

Thẩm Thư Cẩn bật cười, dù nụ cười ấy thoáng chút cay đắng: “Được chứ, rất công bằng.”

Tôi miễn cưỡng cười, ôm cổ anh: “Vậy thì tốt, anh về nhà nằm với em.”

Chưa dứt lời, tôi đã bị nhấc lên đặt trên đùi anh.

Vòng tay anh siết chặt, mang theo hơi thở đàn ông đầy chiếm hữu.

“Này, anh… anh làm gì đấy?”

“Không phải muốn anh về nhà với em sao?”

Giọng anh trầm thấp, vừa nguy hiểm vừa quyến rũ.

Tôi thở gấp: “Không được. Em chỉ giận anh ấy một chút, không thể…”

“Không có gì là không thể.”

Anh ghé sát tai tôi, giọng nói khàn khàn: “Thú vị đấy. Em muốn thử không?”

Lý trí dần tan biến, tôi nhìn anh, không biết phải phản ứng thế nào.

“Không được…”

“Còn chính Thẩm Thư Cẩn thì sao?”

“Hả?”

Anh nghiêng người, ánh mắt sắc bén như muốn thiêu cháy tôi.

“Thẩm Thư Cẩn… thì được…”

Chưa kịp dứt câu, môi tôi đã bị anh chiếm lấy.

Giữa bóng tối, hơi thở đan xen, những cảm xúc mãnh liệt như cuốn trôi mọi thứ.

“Ngoan thế này, còn biết nhận người sao?” Anh thì thầm, giọng đầy mê hoặc: “Từ từ thôi, thời gian còn nhiều.”


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.