Chương 21: Sinh sản vô tính
Khi Tế Chi nhìn thấy tôi, sắc mặt xanh mét, khi nhìn thấy mỹ nhân Khương Khương bên người tôi, lại thu liễm lệ khí trên mặt, thậm chí nhỏ giọng mà gọi một tiếng nhị sư huynh.
Tôi cảm thấy khiếp sợ, nam chính được chọn ngay từ đầu hoá ra là mỹ nhân Khương Khương nhà tôi sao?!
Khương mỹ nhân nhìn qua không có phản ứng gì, thậm chí có chút chán ghét nhíu mày, giọng nói nghe có vẻ bình đạm: “Tế Chi.”
Tế Chi dường như mắc bệnh tâm lý nghiêm trọng, thanh âm mềm mại, liếc mắt đưa tình mà nhìn nhị sư huynh: “Sư huynh, vì sao huynh không chịu gọi ta là Tiểu Chi nữa? Vân Nhất Chi có cái gì tốt? Nàng cũng không chịu ở lại vì huynh, vì huynh mà rửa tay gác kiếm…”
Ch.ết tiệt! Nồi cơm chiên trứng đầu tiên ở thế giới này của lão tử bị chó ăn sao?!
Tế Chi còn đang nói nhảm: “Ta biết những năm đó ta đã làm sai điều gì… Huynh tha thứ cho ta được không? Ta sẽ sửa, sẽ sửa mà… Huynh lại gọi ta một tiếng Tiểu Chi được không?”
Tôi thấy mỹ nhân Khương Khương nhà tôi nhíu mày, trong giọng nói là sự không kiên nhẫn: “Gọi ngươi cái rắm a! Ta từ trước đến nay không có gọi người nào khác ngoài Vân Nhất Chi là Tiểu Chi!”
Vãi! Mỹ nhân Khương Khương nhà tôi hoá ra cũng biết mắng người.
Từ từ. Nữ chính lại là thế thân?!
Tam quan của tôi bị đả kích, vì thế tôi đi sờ sờ cơ bụng Đàm Tễ để bình phục tâm tình.
Đàm Tễ phức tạp mà nhìn tôi liếc mắt một cái, không nói chuyện.
Mà lúc này, mỹ nhân Khương Khương cùng nữ chính còn đang cãi nhau.
Tế Chi giống như rất đau lòng: “Rõ ràng năm ấy khi Vân Nhất Chi ch.ết, huynh đã chấp nhận ta rồi mà! Ta đã trao thân cho huynh… Thậm chí còn có một đứa con!”
Tôi sửng sốt, Đàm Tễ sửng sốt, mỹ nhân Khương Khương cũng sửng sốt.
Mỹ nhân Khương Khương nhìn Đàm Tễ, Đàm Tễ nhìn hắn.
Tôi kinh hãi: “Cái quái gì vậy? Hai người có quan hệ gì à?”
Hai người đàn ông đồng thời ra tay, một người búng đầu tôi, một người vỗ sau đầu tôi, sau đó trăm miệng một lời: “Ai có quan hệ với cô ta chứ?!”
Bộ dáng Tế Chi chấp mê bất ngộ, vội vàng muốn Khương Khương phụ trách: “Khương Phúc! Không ngờ ngươi lại là người như vậy?! Ngươi cặn bã…”
Đàm Tễ rốt cuộc nhìn không được, hắn biện luận cho người anh em Khương Khương: “Sau khi phu nhân ta chết, Khương Phúc liền tới Ma giới, một ngày cũng không bước vào tông môn của ngươi, ngươi lấy đâu ra đứa con?!”
Tôi rất là chấn động.
Nữ chính còn biết sinh sản vô tính?!
Trâu bò trâu bò a!
Tế Chi sắc mặt tối sầm, trong nháy mắt liền xảy ra huyết sát… Không sai, nàng ta đã tức giận, nàng quát chói tai một tiếng: “Hiện giờ con bên trong đại điện, ngươi có dám vào nhìn không?”
Mỹ nhân Khương Khương tự hỏi một lát, hắn nhìn Đàm Tễ, Đàm Tễ nhìn hắn.
Tôi kinh hãi: “Đứa nhỏ này không phải là của hai người các ngươi chứ?!”
Đàm Tễ cùng Khương Phúc hai người không thể nhịn được nữa, nắm chặt bàn tay, lại nhịn.
Mỹ nhân Khương Khương chính là không nghĩ ra được đứa nhỏ này rốt cuộc là nữ chính biến ra như thế nào, vì thế bộ mặt hắn lạnh lùng, bảo Tế Chi đem đứa nhỏ ra đây.
Cũng không biết Tế Chi dùng phương pháp gì, nhưng đứa trẻ trông vẫn giống như một đứa trẻ ba tuổi, mập mạp, khả ái, thật là muốn nhéo.
Nhưng tôi nhìn nửa ngày, cũng không thấy nó cùng mỹ nhân Khương Khương có điểm gì giống nhau, ngược lại nhìn qua có chút giống đại sư huynh đang bế quan.
Ôi mẹ ơi?! Tôi giống như đã biết được chân tướng.
Mỹ nhân Khương Khương cười lạnh một tiếng: “Khương gia làm sao có thể có đứa trẻ xấu như vậy chứ.”
Đứa trẻ như bị nhị sư huynh quát sợ hãi, cả người run rẩy khóc lên.
Tế Chi ngồi xổm xuống dỗ nó, tuy rằng sắc mặt không kiên nhẫn, ngữ khí vẫn ôn nhu như cũ: “Cha con không phải cố ý dọa con, chỉ là bởi vì lần đầu tiên nhìn thấy con có chút kích động thôi!”
Tôi bội phục nghệ thuật nói láo của Tế Chi, sau đó dùng khuỷu tay chọc Đàm Tễ: “Khương Khương nhà ta đầu xanh ghê cơ!”
Đàm Tễ hai tay hai chân đồng ý với lời nói của tôi, hắn thành khẩn đưa ra lời bình: “Nếu không thì, Khương Phúc, đi tìm Huyền Hư đối chất một chút. Hắn tạo nghiệt sao lại đổ lên trên đầu ngươi?”
Mỹ nhân Khương Khương tự hỏi một lát, sau đó mặt vô biểu tình mà đi đến địa bàn của đại sư huynh… đỉnh Thanh Nguyệt.